Sau 35 ngày huấn luyện khắc nghiệt, cuối cùng chỉ còn 6 người vượt qua bài kiểm tra mà không bị trừ hết điểm. Từ con số 30 ban đầu, giờ chỉ còn lại 6.
Nhưng điều tàn khốc hơn là: 6 người này sẽ bị chia thành 2 đội để thực hiện một trận đối kháng trên không. Đội thắng: toàn bộ được giữ lại. Đội thua: xách hành lý về nhà.
Với phi công chiến đấu, yếu tố quan trọng nhất là ý thức hợp tác đồng đội, và nhiệm vụ lần này chính là phép thử chân thật nhất cho năng lực tác chiến theo nhóm.
Chọn chiến cơ nào để điều khiển, phối hợp chiến thuật ra sao, ai tấn công, ai yểm trợ, ai làm nhiệm vụ phong tỏa đường lui cho địch, làm cánh vệ hộ tống.
Rồi phải lợi dụng mây mù và ánh sáng thế nào để đánh lạc hướng đối thủ…
Tất cả đều là thử thách, bắt đầu ngay từ trận đối chiến lần này.
“Đội trưởng, cậu đúng là thiên tài.” Ánh nắng chói chang chiếu lên cặp kính râm của Qúy Phỉ, anh ta tựa vào xe jeep, vừa cười khổ vừa chế nhạo người đàn ông đang ngồi ở ghế lái: “Nghĩ ra được kiểu nhiệm vụ này làm bài thi cuối, đúng là… b**n th** thật sự.”
“Chỉ là một trận huấn luyện đối kháng bình thường thôi, có gì ghê gớm.” Lâm Dữ Kiêu mắt vẫn dán vào 6 bóng người đang đứng trên bãi đỗ máy bay phía xa: “Chẳng phải chúng ta vẫn thường làm vậy sao.”
“Phải rồi, với bọn mình thì quá quen rồi. Nhưng với bọn họ thì…” Qúy Phỉ khẽ lắc đầu: “Họ mới vừa hoàn thành huấn luyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-canh-ben-em-ngoc-tu-nhan/5197441/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.