Tống Như Ca suốt đêm bay đến nước T. Trước khi đi, cô đã đến sở cảnh sát thành phố C liên hệ với A Bổn, rồi đến thẳng bệnh viện ở nước T.
May mắn thay, lần này không có tên phóng viên nào theo dõi cô, khi Tống Như Ca đến bệnh viện, A Bổn đã đợi cô ở cửa.
"Cô Tống." A Bổn nhìn thấy một người phụ nữ mặc áo khoác đen và đeo khẩu trang, "Bên này."
Tống Như Ca nhìn quanh, gật đầu cảm ơn rồi đi theo vào cửa: "Cảm ơn, đã vất vả cho các anh."
A Bổn lắc đầu, anh ta đẩy cửa phòng của Hà Ngộ Ngộ: "Mời vào."
Lưu Dương là người duy nhất trong phòng bệnh, sau khi nhìn thấy Tống Như Ca bước vào, anh ta lập tức đi ra ngoài.
Tống Như Ca nhìn thấy Hà Ngộ Ngộ đang nằm trên giường, cô bước tới, đưa hai tay nắm lấy tay Hà Ngộ Ngộ.
Tay cô ấy còn đang cắm ống kim tiêm, rất lạnh, Tống Như Ca nhìn sắc mặt tái nhợt của Hà Ngộ Ngộ, cô không nói lời nào, trong lòng cảm thấy vô cùng đau đớn.
"Ngộ Ngộ, tôi đến rồi." Tống Như Ca trầm giọng nói, giọng nói có chút khàn khàn.
Tống Như Ca tự trách bản thân rất nhiều, cô ấy chẳng thể làm được gì cho Hà Ngộ Ngộ cả.
Cô nhìn chằm chằm vào khuôn mặt của Hà Ngộ Ngộ và thấy rằng người này thế mà đang cười?
"Hà Ngộ Ngộ? Cô tỉnh rồi à?" Tống Như Ca chạm vào tay Hà Ngộ Ngộ.
Hà Ngộ Ngộ không trả lời, giả vờ ngủ sao?
Tống Như Ca kéo ghế đến và ngồi bên cạnh cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-bat-ngo-nhu-ca/930206/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.