Tống Như Ca âm thầm thu hồi ánh mắt lại, làm vẻ vô tình sờ lên đôi tay đang nóng của cô.
Rửa xong chén bát, hai người còn chưa ngồi vào ghế sô pha, thì điện thoại của Hà Ngộ Ngộ đã vang lên.
"Được rồi, tôi lập tức đi qua đó ngay." Hà Ngộ Ngộ cúp điện thoại, nét mặt nghiêm trọng.
Mẹ Hà hỏi, "Lại có án mạng sao?"
"Vâng ạ, bây giờ con phải đi rồi." Hà Ngộ Ngộ nói xong lập tức đứng dậy, nhìn Tống Như Ca mà ngại ngùng.
"Xin lỗi, hôm nay không thể đi chơi cùng cô rồi."
Tống Như Ca cười lắc đầu, "Không sao, cô đi làm việc đi."
Hà Ngộ Ngộ gật đầu, lập tức vào trong phòng thay quần áo, đội nó lên, thao tác không đến một phút.
"Đi nha." Cô đến cửa mang giày vào, vẫy vẫy tay về phía người trong nhà.
Mẹ cũng rất ngại, "Tiểu Tống, ngồi chơi một lát nữa rồi đi?"
"Vâng." Tống Như Ca nhìn cánh cửa đã đóng lại, mới phục hồi trạng thái, đáp lại lời của mẹ Hà.
Hà Ngộ Ngộ chạy như bay đến hiện trường vụ án, lái xe ra khỏi nội thành, địa điểm gây án ở một khu công nghiệp ngoại ô thành phố.
Cô mang bao tay vào, "Có chuyện gì xảy ra?"
"Mới vừa rồi có người báo án, nói ở chỗ này nhìn thấy thi thể của một người phụ nữ ở trong thùng carton." A Bổn vừa đi vừa ấn vành mũ của anh ta.
"Thùng carton sao?" Hà Ngộ Ngộ khó hiểu, ở đâu ra lại có một cái thùng lớn như vậy.
Dây băng của cảnh sát đã bao quanh cái thùng có chứa thi thể,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-bat-ngo-nhu-ca/930154/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.