Nạn nhân ở chung cư Nam Sơn, tên là Tần Mạt Xá, trước kia làm việc ở quán bar. Về sau, không biết vì lý do gì mà lại bị đồn bị người ta bao nuôi, nhưng vẫn lấy tiền của người nhà, mỗi lần lấy mấy trăm tệ.
Nhà của bọn họ trong một con hẻm nhỏ, lúc Hà Ngộ Ngộ và A Bổn đến nơi, trời bỗng nhiên đổ mưa lớn. Bầu trời u ám bao vây cả con hẻm chật chội, rêu xanh mọc loang lỗ trên hai bức tường, có thể nấu được mấy nồi niêu, dây điện chằng chịt giăng khắp nơi. Đi vào con hẻm nhỏ, hai người đi song song có chút chật hẹp, A Bổn tinh tế đi chậm lại phía sau Hà Ngộ Ngộ.
Lúc bọn họ đi đến còn mang theo chút lễ vật đến nhà Tần Mạt Xá, đương nhiên Hà Ngộ Ngộ tự lấy tiền lương mình ra mua.
"Có ai ở nhà không?" Hà Ngộ Ngộ gõ cửa nhà số 23, đây là nhà của Tần Mạt Xá.
Cửa chống trộm đã sét rỉ, gõ một cái là rơi một đống sắt rỉ, làm cho tay Hà Ngộ Ngộ dính đầy.
Bên trong không một tiếng động.
Hà Ngộ Ngộ và A Bổn liếc nhìn nhau, A Bổn nghiêng người tránh sang một bên.
"Cho hỏi có ai ở nhà không?" Hà Ngộ Ngộ mạnh tay gõ cửa.
Vẫn không có ai trả lời, chẳng lẽ đi ra ngoài hết rồi sao? Theo lý thuyết thì nhà có người chết, cửa không được đóng lại, hơn nữa bên ngoài cũng không có dấu vết đốt giấy tiền vàng bạc.
Loảng xoảng... cửa phía sau phát ra tiếng động lớn.
A Bổn nhanh chóng rút khẩu súng lục
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ha-bat-ngo-nhu-ca/930141/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.