Năm đó sau khi bị Thừa Ngạn Húc bỏ rơi, Hoa Thần Viễn không có mặt mũi nào nhìn cha mẹ mình, chỉ có thể đến một thành phố khác mưu sinh. Từ một học sinh ưu tú, đến bây giờ bằng cấp 3 cũng không có, Hoa Thần Viễn dựa vào những thứ học được khi còn làm đồ chơi của Thừa Ngạn Húc, mở một tiệm bánh nhỏ. Rời nhau đi chưa được 1 năm, Hoa Thần Viễn đã đọc thấy tin liên hôn giữa thiếu gia Thừa thị và thiên kim tiểu thư Kim thị. Kim tiểu thư còn bế trên tay một đứa nhỏ, ba người phủ lên ánh sáng xa hoa, như vạn tiễn xuyên tâm Hoa Thần Viễn. Hoa Thần Viễn cảm thấy tình cảm cả đời mình đều đã dùng hết trên người Thừa Ngạn Húc rồi, từ nay về sau sẽ cô độc sống tiếp, không dung nạp thêm ai nữa. Chỉ duy một điều, có lẽ ông trời không quá ác độc với Hoa Thần Viễn, cướp đi của Hoa Thần Viễn một đứa con, thì lại trả cho Hoa Thần Viễn một đứa nhỏ khác.
Hoa Thần Viễn sống ở khu nhà phức tạp, hàng xóm của Hoa Thần Viễn bỏ trốn chạy nợ, để lại đứa con mới 2 tuổi. Hoa Thần Viễn nhìn đứa nhỏ song tính ngây thơ không biết gì, đến giấy khai sinh cũng không có, nhớ đến đứa nhỏ kia hiện đang ở Thừa gia, cuối cùng quyết định đem về nuôi, đặt tên là Hoa Kinh Viện. Hoa Thần Viễn mở tiệm bánh nhỏ cũng đủ nuôi sống cả hai, cho Hoa Kinh Viện ăn học đàng hoàng. Hoa Kinh Viện mặc dù là song tính nhưng còn cao hơn bạn cùng lứa,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/h-van-song-tinh-nhan-the-cuoc-song/446500/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.