Chương trước
Chương sau
“Alô, xin chào!”

“Lori ah, cậu đang ở đâu?”

“Denny? Tôi đang trên đường trở về ký túc xá.”

“Vậy thì thật là tốt, tôi và Brant muốn đi ra ngoài uống rượu, cùng đi nhé?”

“Ngày mai phải quay rồi, hôm nay đi uống rượu có được không?”

“Có cái gì không được, sẽ không ảnh hưởng…”

“Lori cậu đừng nghe Denny nói nhảm, uống rượu sẽ ảnh hưởng đến công việc.”

“Ha ha, Brant, vậy thì tôi trên đường mua bia, đến phòng các anh uống được không?”

“Ok, không có vấn đề, chúng tôi đợi cậu!”

Cúp điện thoại, Brant ném di động vào Denny, “Chúng ta lúc nào muốn đi ra ngoài uống rượu, tôi như thế nào không biết?”

“Cái kia…” Denny tiếp được điện thoại ngượng ngùng cười: “Muốn để cậu và Lori gặp mặt trước, nhìn xem tình huống như thế nào, thật sự không được, còn có thể kịp thay người.”

“Cậu ngớ ngẩn ah, ngày mai quay rồi hôm nay thay người? cậu muốn bức Michelle nổi điên à?” Brant lắc đầu không thôi: “Hơn nữa tự mình có chừng mực, nếu thật không được, tôi sẽ không miễn cưỡng chính mình, nói không chừng lúc ấy ngay cả bộ phim tôi cũng sẽ không tham gia, có một số việc, trốn tránh cũng không phải là biện pháp.”

“Được được, coi như tôi nhiều chuyện được chưa?” Denny cầu xin tha thứ, hắn sợ nhất Brant giáo huấn mình.

“Lori cũng cần phải biết a, cậu ấy nói trên đường sẽ mua bia, một lát nữa sẽ tới.” Brant nhìn Denny cả buổi, đánh thêm một chưởng, cuối cùng mới cảm thấy hả giận.

“Ah, Lori muốn tới? Sao cậu không nói sớm?” Denny kêu thảm một tiếng, nhanh chân bật dậy bắt đầu thu dọn đồ đạc.

“Tôi cảm thấy có người ghé hay không, cậu cũng cần phải dọn dẹp đồ đạc của mình đi, bừa bộn hết sức!” Brant ngược lại rất thích ý nằm trên giường, nhìn Denny luống cuống tay chân.

Bởi vì quan hệ với Brant, Takako chưa bao giờ đến ký túc xá của Denny, cho nên phòng bọn họ không thể bày biện đồ đạc, toàn bộ đồ của Denny đều để ở KTX. Rất nhiều “hàng cấm”, lại thêm sách vở, CD, DVD, quần áo đều chồng chất cùng một chỗ, hiện tại mới thu dọn Denny rốt cục nếm mùi đau khổ.

“Không dọn nữa!” Như thế nào cũng dọn không xong Denny cuối cùng từ bỏ. Chỉ đem những thứ không thể cho người khác thấy nhét vào trong tủ, những thứ khác, như vậy a, dù sao người đến là Lori, cậu sẽ không chú ý.

Không lâu sau, chuông cửa vang lên, Brant đi mở cửa.

“Sao cậu mua nhiều đồ thế?” Lori tay phải mang theo một thùng bia, tay trái cầm hai cái túi lớn, không biết bên trong là cái gì, Brant vội vàng nhận thùng bia.

“Tôi còn mua một tí đồ nhắm rượu, coi như là bữa ăn khuya a!” Lori cười đem cái túi đặt ở trên mặt bàn.

“Oa, đêm nay thật có phúc, vừa vặn chưa ăn no!” Denny chạy đến, hai mắt tỏa ánh sáng nhìn thức ăn.

“Đừng chỉ nhìn, giúp bày ra đi.” Brant đặt thùng bia xuống, kêu Denny, “Lori, áo khoác đưa tôi, tôi treo bên trong.”

“Ồ, cậu cũng mua Ichigo Daifuku?” Denny mang thức ăn bày trên bàn, phát hiện rõ ràng còn có bánh ngọt: “Cậu cũng thích ăn? Tôi còn tưởng chỉ có con gái mới thích ăn cái này chứ!”

“Ăn thử!” Lori cầm một cái đưa cho Denny và Brant: “Hương vị như thế nào?”

“Rất ngon, ngọt vừa một chút cũng không ngán!” Denny nhấm nháp xong nhịn không được lại bỏ thêm một cái vào miệng.

“Ừm, chính xác, cảm giác so với trước kia tôi ăn ngon hơn rất nhiều, mua ở đâu vậy?” Brant cũng khen ngợi.

“Ha ha, đây là Edgar làm.” đáp án của Lori thiếu chút nữa khiến Brant và Denny nghẹn.

“Edgar có thể làm cái này?” Denny gian nan mà nuốt vào cái bánh ngọt chút xíu nữa đã làm nghẹn mình.

“Còn hơn nữa, anh ấy làm bánh ngọt ăn rất ngon.” Lori cười rất vui vẻ: “Edgar còn nói, lần sau rảnh muốn mời các anh ăn cơm.”

“Sao cậu ta đột nhiên muốn mời chúng tôi ăn cơm?” Brant nhíu mày, là Edgar phát hiện cái gì sao?

“Không biết ah, nhưng anh ấy sau khi xem xong kịch bản series Fantasia lần này liền nói vậy.” Lori nhớ tới biểu tình của Edgar lúc đó liền không nhịn được muốn cười.

“Ah, như vậy ah!” Denny cũng cười, đã biết quan hệ của Edgar và Lori, rất dễ dàng hiểu ý Edgar: “Đúng rồi, cậu học kịch bản xong chưa?”

Lori làm một cái mặt quỷ, “Tôi thật sự là rất khó chịu, còn để cho Edgar cảm khái anh ấy lúc trước chọn N bộ mà không phải E bộ, là quyết định anh minh nhất đời này.”

“Chúng tôi cũng thế, đóng xong phim nhất định lấy dao cắt vụn cuốn kịch bản này!” Denny nghiến răng nghiến lợi nói, Brant bên kia cũng vậy, ngày hôm qua học cũng thở dài.

“Nhưng, Lori,” Denny hơi do dự, thấy Lori cũng không kiêng kỵ mà nói về Edgar rất thân mật, vẫn nhịn không được hỏi, “Cậu và Edgar thật sự ở cùng sao?”

“Ừm.” Lori ngược lại không do dự, trực tiếp trả lời khẳng định, dù sao việc này cũng không thể dấu diếm, nói sớm một ngày hay trễ một ngày cũng vậy thôi!

“Như vậy ah,” Denny trộm nhìn Brant, y đang khui bia bày trên bàn, “Tôi vẫn nghĩ cậu là thẳng nam, như thế nào lại cùng với Edgar? Là vì đóng GV sao?”

“Không phải đâu, nguyên nhân chính không phải như thế.” Lori nhận bia từ Brant, nhíu mày: “Tôi cảm thấy hiện tại con gái đối với tôi lực hấp dẫn vẫn còn lớn, cho nên việc kết giao với Edgar cùng giới tính không quan hệ, đóng phim cũng vậy.”

“Đó là bởi vì yêu?” Denny tiếp tục hỏi.

“Không biết,” Lori nở nụ cười, thành thật trả lời: “Tôi không biết cái gì gọi là yêu, nhưng tôi cảm thấy ở cùng Edgar rất vui vẻ, cũng rất an tâm, anh ấy cũng thế, rất nhiều chuyện chúng tôi có thể cùng nhau giải quyết, rất ăn ý, không chỉ hiểu rõ cảm nhận của đối phương, mà càng cần lẫn nhau!”

Brant cúi đầu uống một ngụm rượu, y biết rõ những lời này Denny hỏi là vì y, Lori trả lời rất rõ ràng, cũng rất rõ ràng làm cho người ta hiểu rõ ràng buộc giữa cậu và Edgar người khác không thể tùy tiện bước vào.

“Như vậy rất tốt, thời gian này muốn tìm người nguyện ý cùng một chỗ, lại nguyện ý hiểu nhau, chăm sóc nhau quá ít, đặc biệt là giống như chúng ta.” Tuy trong lòng vẫn hơi ẩn ẩn đau, Brant vẫn có thể biểu lộ thái độ của mình với Lori: “Có lẽ tìm đồng sự thật là lựa chọn tốt nhất, đáng tiếc quay cái này phần lớn đối với đàn ông không có hứng thú, có thể vượt qua thói quen tâm lý đi đến cùng một chỗ, cậu và Edgar rất không dễ dàng, nhưng các cậu thật sự rất phù hợp, nhất định sẽ hạnh phúc đấy!”

“Đúng vậy a, vì hạnh của phúc Lori, chúng ta cạn ly nhé!” Denny nâng ly đề nghị, nhận được hưởng ứng tích cực của Brant.

“Cảm ơn!” Những lời này Lori nhìn Brant nói, một câu hai ý nghĩa, cảm ơn lúc trước y chúc phúc, cũng cảm ơn y không để tâm vào chuyện vụn vặt.

Về sau, ba người cùng uống rượu dùng bữa, càng ngày càng hào hứng.

“Cậu biết không, ngày hôm sau sau khi cậu đi, Jesse sáng sớm đứng ở cửa công ty, xin lỗi từng nhân viên công tác mà trước kia cậu ta đắc tội!” tửu lượng Denny có thể nói là kém nhất trong ba người, hai chai vào bụng, thần sắc cũng hơi mờ mịt rồi.

“Vậy sao? Còn có chuyện như vậy?” Lori rất kinh ngạc.

“Đúng vậy, vì chuyện này, Michelle còn khen ngợi cậu biết cách huấn luyện người mới!” Brant đoạt lại chai bia trên tay Denny, mình và Lori chạm ly.

“Đôi khi trừng phạt không nhất định là cách giải quyết vấn đề.” Lori uống một hơi cạn sạch, vì Jesse cảm thấy cao hứng, cậu ấy cuối cùng cũng hiểu đạo lý trong giới này hợp tác còn quan trọng hơn cạnh tranh.

“Nhưng cẩn thận sau này trở thành người chuyên huấn luyện nhân vật mới ah!” Brant đùa Lori, lại phát hiện thân thể Denny lay động, nhanh chóng đỡ lấy: “Denny thật sự say rồi!”

“Sẽ không ảnh hưởng chuyện ngày mai a?” Lori đứng lên giúp Brant dìu Denny lên giường.

“Không sao, ngày mai phần diễn của cậu ta không nhiều lắm.” Brant đem chăn, mền đắp kín cho Denny: “Ngược lại cậu nên nhanh về nghỉ ngơi đi, muộn rồi.”

“Vậy mấy thứ bên ngoài…” Lori hơi do dự.

“Cậu đừng lo, ngày mai rảnh tôi sẽ thu dọn.” Brant cũng muốn nghỉ ngơi sớm một chút.

“Vậy được, ngày mai gặp!” Xem thời gian quả thật hơi trễ, Lori không từ chối.

Cầm quần áo, chào Brant, rồi rời đi.

Ngày mai, lại là một ngày mới!

Đêm khuya, hít bầu không khí mới lạ bên ngoài, Lori không khỏi cảm khái.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.