Gương thần bị tổn thương nặng nề, hai ngày liền không online.
Tôi ăn không ngồi rồi, bèn dắt theo công chúa Bạch Tuyết đi biển lướt sóng.
Công chúa mặc một chiếc váy lộng lẫy, tư thế tao nhã, trông như một bức tượng kiều diễm.
"Mẹ."
Tôi cúi đầu nhìn bộ đồ lướt sóng trên người mình: "Con mặc váy đi biển ư?"
Công chúa Bạch Tuyết ngờ vực: "Con có thể không mặc ạ?"
"Bọn họ nói con là công chúa, vậy nên từng giây từng phút phải duy trì phong thái của công chúa."
"Không, con có thể làm bất cứ chuyện gì con muốn làm, trở thành người con muốn."
Cô ấy do dự một lúc, và dưới ánh mắt cổ vũ của tôi, cô ấy trở về thay quần áo.
Trên tường, gương thần bất lực: "Bà làm như vậy là không đúng, hoàng tử không thích công chúa như vậy đâu."
"Tôi đâu có quan tâm anh ta thích gì."
...
Sóng vỗ ào ạt, công chúa Bạch Tuyết chơi vô cùng vui vẻ, tôi cũng vô cùng vui vẻ.
Ở đằng xa, có một làn sóng lạ xô tới.
Tôi nhìn kỹ lại, trên sóng hình như có người.
Nhìn kỹ hơn thì đúng là người thật!
Một người đàn ông bị đẩy lên bờ, phía sau anh ta, có một tiểu mỹ nhân tóc đỏ thò đầu ra.
Ồ!
Tôi biết rồi, là nàng tiên cá.
Tôi mặc kệ tên hoàng tử đang bất tỉnh nhân sự, chạy ra chào hỏi nàng tiên cá nhỏ.
"Chào người đẹp!"
Nàng tiên cá nhỏ có chút xấu hổ, rụt người xuống nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guong-kia-ngu-o-tren-tuong/2943048/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.