"Đừng có nhìn nữa, cứ ăn đi. Bên ngoài mưa to lắm, lát tao đèo mày đi."
Nguyễn Thanh Tuấn thuần thục lấy một cái bát tô từ tay cậu cầm cặp lồng, mở ra khói bên cùng hương thơm tỏa ra nghi ngút, anh bỏ nắp xuống một khay đậu rán vàng nhỏ phía trên để gọn sang một bên, còn lại đồ canh cá ra bát tô.
Anh gác đôi đũa lên bát, không có nắm cổ tay cậu chỉ nhẹ nhàng đẩy bả vai cậu ra bàn ghế ngồi ăn. Nguyễn Tùng Khanh im lặng không nói, cậu quan sát anh tập trung vứt rác rồi pha mì, chiếc bụng đói meo réo lên. Cậu thu hồi tầm mắt, cụp xuống hướng vào bát tô hôm nay đặc biệt nhiều miếng thịt cá rán cũng nhiều rau cải nữa.
Cậu lấy đũa chọc chọc rồi gắp một miếng ăn, anh cuối cùng cũng bỏ được vung ra, bê bát mới chạm mặt bàn thì cậu đã ăn xong. Anh có phần ngơ ngác định đứng dậy chở cậu đi làm thì cậu đã lên tiếng:" Ăn xong đi đã."
Bóng lưng cậu rời đi bỏ vào phòng ngủ, anh bị làn khói làm mờ tầm mắt vội phe phẩy, bát mì đang nóng anh ăn một cách vội vàng đến ban nãy định vắt chanh vào bát cũng chẳng thèm làm nữa.
Đầu lưỡi tê dại, bờ môi căng mọng sưng vù. Thanh Tuấn cắm chìa khóa xe, mặc lên áo mưa xong nhấc làn áo thật cao để cậu vào không bị ướt. Áo mưa loại áo mưa choàng hai đầu, cậu nhấc cao lên để sát yên xe tránh đi đường bắn bẩn chân.
Mưa ngày thêm lớn, đường
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guitar-va-chiec-nhan/3610545/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.