Tùng Khanh không nghĩ nhiều cất lại bó rau vào tủ lạnh cẩm quần áo đi vào phòng tắm, trước khi cậu đi vào phòng tắm hắn giơ gói bim của cậu trong ngăn kéo bàn phòng khách.
"Cái này có ăn được không?".
Nhìn qua cậu nhận ra ngay đó là của lần trước anh mang tới nhưng cậu cất đi lâu không có đụng vào quên mất.
Cậu bỏ vào trong phòng tắm, tiếng nói khe khẽ vọng ra.
"Cứ ăn đi."
"Ò". Vũ Minh Tiến được cậu đồng ý, hắn dùng miệng cắn bóc vỏ.
Cậu đi trước hắn theo sau xuống nhà xe, bây giờ trời mới sẩm tối thời gian còn rất sớm. Hắn bày ra kế hoạch thời gian biểu, cậu đồng ý. Vũ Minh Tiến dắt xe mình ra, thấy cậu định dắt xe thì vội ngăn cản lại.
Một đường, một xe, hai người. Hai thằng lâu ngày không gặp cũng không có chuyện gì nói nhiều thỉnh thoảng bàn tán xung quanh thay đổi như thế nào? Tùng Khanh từ gương xe lén quan sát biểu cảm hắn, cậu biết hắn là đang cố quên đi Trần Hải Yến. Coi như hôm nay cậu làm tròn vai người bạn tốt giúp bạn mình thất tình. Vậy còn bản thân cậu thì sao? Kệ đi, cứ trôi dạt theo dòng sông muốn tới đâu thì tới.
Đôi mắt cậu chuyển hướng nhìn qua bên kia thành phố, con sông như cắt ngang chia nửa nơi này. Gió đêm nay có hơi lạnh, thính giác của cậu ngửi được chút khí lạnh ùa qua, cậu mong đêm nay không có bão. Gió lớn mà mặt sông lặng quá, cũng như cảm xúc cậu vậy.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guitar-va-chiec-nhan/3610537/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.