Đêm nay cậu cực kì dễ ngủ, chẳng hiểu sao cậu lại có thể ngủ ngon trong vòng tay của anh mà mọi khi lại luôn trăn trọc đến nửa đêm mới có thể chìm vào giấc ngủ.
Nguyễn Thanh Tuấn nương theo ánh đèn ngủ chiếu lên gương mặt gầy gò, hai má hơi hóp lại làn da xanh xao nếu để ý kĩ có chút trắng bệch như người bệnh. Anh ôm cậu trong lòng, đầu hơi chúi xuống hõm cổ của cậu, anh ngửi được mùi sữa dê nhè nhẹ trên người cậu.
Một chút yên bình vào buổi tối có lẽ là đủ, ánh mắt anh dịu dàng đi rất nhiều. Anh ôm chặt cậu vào lòng, chăn đắp ngang hông.
Nửa đêm có gió mạnh thổi vào, anh tỉnh dậy hai mắt nheo lại nhìn ra cửa sổ bên ngoài truyền tới tiếng sầm rền vang "đoàng" một tiếng lớn cùng với hạt mưa nhỏ li ti hắt vào trong nhà. Nguyễn Tùng Khanh giật mình vì tiếng sấm suýt chút nữa bừng tỉnh, anh vỗ bả vai cậu nhỏ giọng:" Ngủ đi, không sao."
Nhìn cậu hơi thở nặng nề chìm vào giấc ngủ, Nguyễn Thanh Tuấn lật đật rời giường chạy ra muốn đóng cửa sổ nhưng ai có ngờ, mưa đã ướt cả một vũng làm anh tí nữa trượt chân ngã ra đây. Tiếng động lạch bạch phát ra, anh giương đôi mắt qua cậu thấy cậu vẫn ngủ mới yên tâm. Lần này cẩn thận hơn ra đóng cửa sổ.
Trước khi lên giường còn lau sạch chân mới leo lên, anh muốn ôm cậu ngủ nhưng khựng lại do dự sợ động vào cậu sẽ tỉnh giấc, đành nhịn xuống tay thu về chỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guitar-va-chiec-nhan/3594625/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.