Nguyễn Tùng Khanh kéo tay anh vào trong nhà, mẹ cậu đang rán bánh thấy anh đi vào liền vui vẻ chào anh:" Tuấn đấy à cháu?" .
Nguyễn Thanh Tuấn lễ phép đáp lại:" Cháu chào cô ạ."
Mẹ cậu gật đầu hài lòng, dịu dàng nói:" Vào ngồi chơi đi cháu, đợi cô một lát bánh ngô sắp được rồi. Hai đứa chờ tí nhé."
" Vâng ạ". Cả hai đều đồng thanh cùng giây phút ngỡ ngàng nhìn nhau mà cười rộ lên.
Mẹ cậu để ý đến nải chuối trên tay Nguyễn Tùng Khanh đang ôm:" Chuối ở đây thế con?".
" Dạ, là mẹ bạn Tuấn cho. Nhà bạn ý có hai nải."
" Vậy ạ, cho nhiều quá. Lần sau có cho thì cho ít thôi nhé."
" Không sao cô ạ, nhà cháu cũng không ăn hết được".
" Vậy à, thế thì cô xin nhé. Hai đứa ra kia ngồi đi, bánh ngô xong rồi đây."
" Vâng." Nguyễn Tùng Khanh cùng Nguyễn Thanh Tuấn chạy ra bàn ngồi, anh để tập thẻ sang một bên, đĩa bánh ngô thơm ngào ngạt mùi ngọt ngọt với cả mùi ngô trộn lẫn vào nhau, hai mắt cậu sáng lên. Tay cầm lên cái dĩa chọc lấy một cái đưa cho mẹ.
Mẹ cậu xoa đầu cậu nhận lấy rồi đi ra ngoài. Chỉ còn anh và cậu vừa gẩy thẻ vừa ăn, đĩa bánh không để ý để sát mép bàn lúc anh không chú ý tay vô tình hất vào. Thời gian như ngưng đọng lại, sắc mặt anh sợ hãi, mặt cậu ngơ ra còn chưa hiểu chuyện gì xảy ra.
" Choang..."
Nguyễn Tùng Khanh giật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guitar-va-chiec-nhan/3594622/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.