Hai tay của Nguyễn Tùng Khanh bị anh túm chặt từ lúc nào, hai chân cậu bị anh ngồi đè lên không có cách nào thoát khỏi, khóe mắt cậu lần nữa rỉ ra giọt lệ của tổn thương.
Cậu dùng hết sức lần nữa vùng vẫy trong biển lớn trước khi nó nhấn chìm cậu nhưng tất cả đều là vô ích khi sức lực yếu đuối ấy đã bị Nguyễn Thanh Tuấn thẳng tay đè xuống.
Tia nắng nhỏ bên ngoài len lỏi vào qua chiếc rèm đen không được đóng kín, cái nóng của Hà Nội lúc 6 rưỡi cũng đã lên đến đỉnh điểm khi chiếc quạt cây bật công suất lớn với tiếng ồn lạch cạch khiến cậu tỉnh dậy.
Đôi mắt dần dần được mở ra, thứ cậu đối mắt đầu tiên chính là chiếc trần nhà trắng xóa sau lại là âm thanh vù vù bên tai của chiếc quạt, cả người cậu đổ mồ hôi dính lên chăn gối khiến cậu khó chịu muốn ngồi dậy thì ập tới là cơn đau nhức dữ dội, nhất là phần dưới đặc biệt nhói. Phần eo của cậu cứ như đã gãy.
Cậu thở một hơi dài, cắn chặt răng nhịn xuống cơn đau nhức, ê ẩm, gắng gượng bản thân ngồi dậy ánh mắt cậu di dời từ dưới đất quần áo cậu bị vứt phũ phàng. Thân cậu cũng chẳng khác là bao, tàn tích của ngày hôm qua ùa lại trong tâm trí cậu.
Cậu yên tĩnh một lúc, cảm giác thất vọng tràn về. Cậu khinh thường bản thân mình không đủ sức thoát khỏi anh, trên người cậu chi chít đầy vết hôn để lại.
Cậu không vội gọi anh hỏi cho ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guitar-va-chiec-nhan/3594615/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.