Sau khi tan học, Ôn Liễm một bên cúi đầu suy tư về việc Cao Tĩnh Kỳ nói khi nãy, vừa hướng ra cổng trường chuẩn bị về nhà. Cố Tiện Khê hôm nay tan lớp sớm hơn cô, cho nên cô đành phải lẻ loi một mình đi về.
Cô ngẩng đầu lên, ánh mắt trống rỗng nhìn lướt qua bốn phía, tâm loạn như ma, không ngừng hoài nghi tính chân thực trong lời nói kia của Cao Tĩnh Kỳ, vừa tìm kiếm phương pháp giải quyết.
Đột nhiên bị người từ phía sau vỗ một cái, Ôn Liễm quay lại nhìn một cái, nguyên lai là Lâm Tuyết Tuệ.
Cô vừa định hỏi có chuyện gì, Lâm Tuyết Tuệ liền giơ tay lên, đưa cây bút mực cho cô nói: "Cậu để quên bút."
Ôn Liễm nhìn sơ qua là có thể nhận ra đó là bút của mình, từ trên tay nàng nhận lấy, biện giải nói: "Nhất định là lúc tan lớp đi quá gấp, cho nên quên mang theo. Cám ơn cậu nha, Tuyết Tuệ." Tiện tay cắm bút vào trong túi.
"Không sao, không sao." Lâm Tuyết Tuệ sau khi trả bút lại cho Ôn Liễm, không có ý đi ngay, còn đứng tại chỗ.
Ôn Liễm nhìn nàng một mình tới tìm mình, sau lưng không có Tĩnh Kỳ theo đuôi kia, tò mò hỏi: "Tĩnh kỳ đâu?"
"Tôi bảo cậu ấy tới phòng ăn dành chỗ trước rồi." Lâm Tuyết Tuệ giải thích, nàng tới đây trừ đưa bút ra thì cũng bởi vì một chuyện: "Lời của Tĩnh Kỳ mới vừa rồi, cậu đừng để ở trong lòng, nàng là vô tâm."
Nụ cười trên mặt Ôn Liễm cứng lại, trong lòng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-toi-hoc-ty-than-ai-cua-toi/2104350/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.