Bất luận Từ Nhã Khiết bên này thế nào, sau khi Ôn Liễm bảo Cố Tiện Khê gửi tin nhắn thì cũng yên tâm hơn, khom người tay chống lên đầu gối, thở hổn hển. Giờ học thể dục cô chạy tám trăm mét cũng không có mệt như vậy, có thể là do sợ Từ Nhã Khiết đuổi kịp.
Cố Tiện Khê từ từ hồi phục lại, mắt chú ý tới cổ áo khoác Ôn Liễm bởi vì chạy quá nhanh mà xốc xếch, đến gần một bước, giúp Ôn Liễm chỉnh sửa một chút nói: "Em nhìn đi, cổ áo lại xốc xếch nữa rồi."
Ôn Liễm thẳng người, cảm thụ sự quan tâm của Cố Tiện Khê, không nhịn được muốn ôm nàng một cái, trong đầu nghĩ như vậy, trong hành động còn nhanh hơn một bước, trực tiếp đưa tay ôm Cố Tiện Khê vào lòng.
Cố Tiện Khê bất ngờ bị ôm thân thể cứng đờ, khốn hoặc hỏi: "Thế nào?"
Lúc Ôn Liễm đem mặt chôn ở cổ Cố Tiện Khê, ngửi mùi hương tươi mát trên người nàng, ồm ồm nói: "Học tỷ đừng động, cho em ôm một cái."
Cố Tiện Khê nghe vậy sững sốt một lúc, sau đó khóe miệng cong lên, thân thể từ từ buông lỏng, cánh tay cũng vòng qua sau lưng Ôn Liễm ôm lại cô.
Cố Tiện Khê mặc dù hơi gầy, nhưng vẫn có chút thịt, ôm mềm mềm, rất thoải mái. Ôn Liễm thở dài một cái, ước gì cả đời cũng được như vậy.
Sau khi ôm đủ rồi, cô mới buông Cố Tiện Khê ra, sờ đầu nàng một cái sau đó dắt tay nàng: "Chúng ta đi thôi."
Đi về phía
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-toi-hoc-ty-than-ai-cua-toi/2104337/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.