Sau khi Cố Tiện Khê lau xong, Ôn Liễm có chút mất mác sờ sờ mặt của mình, sau đó liền bị nàng kêu hoàn hồn lại, đưa quyển sổ kia ra trước mặt Cố Tiện Khê nói “Đây là quà sinh nhật em tặng học tỷ, hy vọng học tỷ nhận lấy.” Trong lòng vui mừng vì quyển sổ kia đã được cô ôm vào trong ngực nên không có bị dính bánh kem.
“Chúc học tỷ sinh nhật vui vẻ! Vĩnh viễn mười tám tuổi!”
“Đây là?” Cố Tiện Khê nhận lấy quyển sổ, có chút nghi hoặc, cau mày hỏi.
“Thời gian quá gấp, lại không nghĩ ra món quà gì tốt để tặng cho học tỷ nên...nên...” Ôn Liễm ngượng ngùng che mặt, ban đầu còn cảm thấy ổn nhưng khi đưa đến trước mặt học tỷ thì lại cảm thấy món quà quá nhỏ bé không xứng với học tỷ.
Cố Tiện Khê tiện tay mở ra, có rất nhiều lời chúc mừng và chữ ký của những người xa lạ, nàng còn thấy có vài cái tên trong lớp của mình. Thấy Ôn Liễm viết ở trang cuối cùng liền biết ý của cô, cười thấp giọng lầm bầm một câu “Ôn Liễm ngu ngốc, ngu...”
Ôn Liễm mặc dù nghe nàng nói chuyện, nhưng lại không nghe rõ nội dung, cho là mình lại mất thần “Học tỷ đang nói gì?”
Cố Tiện Khê mới sẽ không để cho em ấy biết mình đang chửi em ấy, hỏi “Đây là em đi nhờ người khác ký lên sao?”
Ôn Liễm gật đầu, Cố Tiện Khê nghiêng người, thuận thế tựa vào trên vai cô nói “Thật ra thì chị chỉ cần một câu cuối cùng là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-toi-hoc-ty-than-ai-cua-toi/2104325/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.