Về đến nhà, tôi ngửa đầu cười ngây ngốc nhìn máy điều hòa mới tinh, điều hòa là một trong những phát minh vĩ đại nhất nhất nhất của con người, còn có máy tính, còn có TV, còn có máy giặt, còn có bình nóng lạnh, còn có ô tô, còn có máy bay....Tóm lại, dù sao đi nữa thì con người vẫn là vĩ đại nhất.
Giang Thần đang ngồi trên ghế sofa, âm thanh TV mở vô cùng lớn, tôi nghi ngờ hoặc là âm thanh TV bị hỏng, hoặc là lỗ tai Giang Thần bị hỏng, tôi cảm thấy cái sau đúng hơn, nhưng làm cho người khác nhức đầu, tàn ác thật.
Tôi cười khúc khích nhìn điều hòa trong phòng khách, lại chạy đến phòng đối diện phòng lắp điều hòa cười ngây ngốc, sau đó chạy ra vỗ bả vai Giang Thần nói: "Thật không có ý tứ, anh thật phung phí, thật sự là mua một cái lắp ở phòng ngủ là được rồi, cái ở trong phòng khách có thể tiết kiệm.
Anh thậm chí không nhìn tôi, tiện tay cầm điều khiển trên bàn trà muốn mở điều hòa, tôi tinh mắt nhanh tay cướp lại: "Anh đi tắm đi, em mở điều hòa trong phòng ngủ, anh tắm xong rồi vào phòng luôn."
Bạn thấy đấy không gian phòng ngủ nhỏ hơn so với phòng khách, mức độ hao tổn điện nhỏ hơn nhiều.
Tôi mặc dù từ nhỏ không thích đọc sách, nhưng trong một văn bản của sách Ngữ Văn tiểu học nào đó có một câu nói mà tôi nhớ rất kỹ - "Tủ lạnh mua được, nhưng tiền điện không trả nổi."
Được rồi, tôi thừa nhận trí nhớ của tôi rất kỳ quái. Đương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-thoi-thanh-xuan-don-thuan-tuoi-dep/3903220/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.