Khi xe của Giang Thần dừng trước cửa hàng thời trang của LV (Louis Vuitton),tôi bị sốc. Chủ yếu tôi chỉ biết đến nhãn hiệu này qua cuốn sách của một nhà văn nổi tiếng nào đó, hay các tạp chí thời trang chứ thực ra hàng ngày tôi vẫn quen thuộc với nhãn hiệu AV hơn.
Tách, tiếng cửa xe mở ra, Giang Thần lên tiếng: “Em xuống xe đợi anh, anh đi đỗ xe.”
Tôi xuống xe đứng tại chỗ chờ anh ấy quay lại, thỉnh thoảng như con chuột lén lút liếc trộm các sản phẩm LV qua tủ kính trong cửa hàng. Có lẽ do ảnh hưởng của tâm lý nên cảm thấy ánh đèn vàng trong đó đặc biệt xa hoa, sang chảnh.
“Đi thôi!” Chẳng biết Giang Thần đã đứng đằng sau tôi từ khi nào.
Tôi giật nảy mình, nói lắp: “Có lẽ không cần đâu! Đắt lắm! Hơn nữa em thấy bên trong toàn là túi xách, nhìn mãi cũng chưa thấy quần áo đâu.”
Anh nheo mắt nhìn tôi: “Em tưởng anh muốn đưa em vào LV đấy à?”
“Còn không phải à?”
Anh dùng ánh mắt mỉa mai nhìn tôi: “Em cũng không phải vợ anh, anh đưa em đến mua đồ LV làm gì.”
……
Anh dẫn tôi vòng qua cửa hàng LV, rẽ vào một ngõ nhỏ và đi vào một cửa hàng quần áo. Tôi ngước đầu lên nhìn. Cái tên này đúng là vô cùng đặc biệt – KHÔNG MUA NỔI LV.
Tôi chỉ vào bảng hiệu và nói với Giang Thần: “Anh xem, nó đang châm chọc anh đấy!”
Anh ngẩng đầu liếc mắt nhìn: “Châm chọc em thì có!”
Tôi bĩu môi: “Chờ đến khi em có tiền, em sẽ đến các cửa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-thoi-thanh-xuan-don-thuan-tuoi-dep/3903192/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.