🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Dịch bởi Tồ Đảm Đang



Mạnh Hoài Trạch thức tới sáng, nghĩ tới mấy trăm cách chết của mình, cũng chẳng biết là do bị Ô Nhạc đè hay là tự mình dọa mình mà bị tức ngực, toàn thân tê dại.



Nhưng hiện tại nỗi khiếp sợ của chàng đối với Ô Nhạc đã tăng thêm một tầng cao mới, bất kể là như thế nào cũng không dám làm phiền đến yêu quái hấp thụ yêu lực, không dám nhúc nhích. Cứ gắng gượng mở mắt như vậy đến khi trời bắt đầu sáng mới mơ màng đi vào giấc ngủ.



Giấc ngủ này kéo dài đến tận giữa trưa Mạnh Hoài Trạch mới bị cơn đói đánh thức.



Hoặc có lẽ là vì yêu lực bị hao tổn đã được kịp thời bù vào, giấc ngủ của Ô Nhạc siêu dài, cả một đêm trôi qua chỉ đổi có vài tư thế. Bây giờ đang kê đầu vào dưới nách của Mạnh Hoài Trạch, đuôi vẫn đang quấn lấy hông chàng ngủ mê mang.



Mạnh Hoài Trạch mở mắt ra đợi một lúc, thấy mình nếu như không gọi hắn thì tên sói con này có thể ngủ đến trời long đất lỡ mất.



Bụng Mạnh Hoài Trạch kêu sùng sục, chàng thử gọi hắn:



"Ô Nhạc?"



Không có động tĩnh gì.



Mạnh Hoài Trạch lại im lặng đợi thêm một lúc nữa, đến khi thật sự đói không chịu được nữa rồi mới lại đưa hai ngón tay ra khe khẽ đẩy chân của Ô Nhạc, nhỏ giọng nói:



"Ta, ta muốn đi ăn cơm..."



Trước đó sói con còn chẳng nhúc nhích gì, vậy mà khi nghe tới hai chữ "ăn cơm" thì hai

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-quang-doi-con-lai/2522834/chuong-7.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Gửi Quãng Đời Còn Lại
Chương 7: Cậu bé
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.