Thời điểm giữa trưa, Nhiếp Nguyên rời giường.
Nhiếp Nguyên bảo người làm "mời" Diệp Đình Viễn rời đi. Diệp Đình Viễn bị đẩy đi về phía trước, anh quay đầu lại nhìn thoáng qua, nhìn thấy Nhiệp Tử Huyên bị ông ta nắm giữ, ông ta ngồi xổm xuống nhìn kỹ mặt cô, hình như đang muốn nói gì đó.
Có thể là xin lỗi, Diệp Đình Viễn nghĩ như vậy. Huyên Huyên có nói qua mỗi lần Nhiếp Nguyên hung tợn đánh cô, ngày hôm sau ông ta tỉnh táo sẽ lại đi dỗ dành cô, ông ta nói không phải ông ta cố ý, nhưng đợi đến lần uống rượu sau ông ta vẫn không khống chế được.
Có thể lời xin lỗi của ông ta là thật tâm, đánh cô cũng là do sau khi uống rượu say mất kiểm soát nhưng chắc chắc những việc làm này tuyệt đối không phải là bộ dáng của một người ba nên làm.
Ngày hôm sau Diệp Đình Viễn lại đi đến nhà họ Đặng, quả nhiên không ai mở cửa cho anh.
Diệp Đình Viễn không nói câu gì chỉ yên lặng rời đi. Anh ngồi xe đi đến trường học mà hiện tại Huyên Huyên đang theo học, đi tới nhà ga huyện Lộc An lặng lẽ ghi nhớ số tàu. Anh rất thông minh, trí nhớ cũng rất tốt, hầu như những gì đã gặp qua anh đều có thể ghi nhớ được, vẻ mặt anh nhìn qua rất bình thản, cũng không có ai chú ý tới thiếu niên trầm tĩnh này.
Thời gian trôi qua từng ngày, rất mau đã đến kỳ thi cuối kỳ.
Khoảng thời gian này tất cả đều bình yên vô sự, Nhiếp Nguyên cũng dần dần quên tên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-quang-doi-con-lai-vao-bien-ca/268222/chuong-6.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.