Lúc nó về nhà thì mọi người đã ở sau mái hiên góc vườn nướng thịt thơm um lên rồi í, nhưng thật sự chả có hứng ăn tẹo nào.
- Con chào cả nhà ~
Nó lê cái xác uể oải, mũ lưỡi trai che kín mặt lết thân vào.
- Về mau nào, mọi người chờ mỗi mình con đấy.
- Aigu con không ăn đâu.
- Ơ cái con này làm sao đấy?_ Mẹ nó hỏi.
- Con chả sao cả.
Có cả cô Như với anh ở đó, biết là như thế hơi vô duyên nhưng nod quả thực không muốn ăn, với lại tự dưng không muốn gặp anh lắm, mà người ta cũng có làm gì mình đâu, như con dở hơi í.
Nó lên phòng, lấy cái mũ xuống rồi nhìn nhìn hồi lâu, cẩn thận treo lên tủ, hic cái mũ này chung hàng với anh á. Nó định tĩnh tâm đi ngủ nhưng giờ mới có 7h, có mà điên mới ngủ được ấy.Nó chỉ là suy nghĩ có chút buồn vì tự dưng anh đi đột xuất, tháng ngày sau này chắc hẳn chán lắm đây.
- Con kia, mày có xuống ăn không?!!!!!!_ Thanh Duy đứng dưới cửa sổ phòng nó hét.
Nó giật mình, mặt hằm hằm mở cửa sổ hét toáng.
- Đã nói là EM KHÔNG MUỐN ĂN, anh giỏi thì tự đi mà ăn.
- Á à đã vậy tao ăn hết đừng có tiếc, uổng công để phần cho mày.
- Em không cần! Anh đi luôn đi!!!!!!
Phù, chửi lão tâm thần kia xong thoải mái thật đấy.
Vẫn nên là … làm bài tập thì hơn.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nha-ke-ben/2800175/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.