Nằm trằn trọc suốt cả đêm, vẫn không hiểu sao lại chẳng thể ngủ nổi. Anh lặng lẽ dậy, không muốn bậy đèn phiền mọi người tỉnh giấc, với tay lấy điện thoại nhắn tin nhắn.
" 7h sáng, tiệm cafe trước cổng trường"
" Anh muốn gặp em sao? Được, em sẽ đến đúng giờ"
Anh seen không rep, úp màn hình điện thoại sáng chói xuống giường. Lúc sau lại bật điện thoại lên, phóng to hình ảnh người con gái cầm máy ảnh nghịch tới nghịch lui đến phát khóc, bất giác mỉm cười một chút.
Thoải mái hơn nhiều rồi..
6h30 sáng..
Vì dạo gần đây dịch nên trường tạm thời xếp lịch học onl, hôm nay lại chẳng có tiết nên mấy thánh lười cùng phòng với anh ngủ quên trời quên đất, anh chính là người dậy sớm nhất.
Khoác chiếc áo bò bên ngoài, mặc quần jean bình thường, để nguyên đầu nấm. Anh vặn tay khóa cửa, tay kia bấm liên tục trên màn hình.
" Buổi sáng tốt lành"
" Mới ốm dậy, ra ngoài mặc thêm áo chút"
Cất điện thoại vào túi, anh rảo bước đến tiệm cafe đã hẹn trước. Vừa đi tâm trạng lại trống rỗng, nhưng vẫn cảm thấy nặng nề khó trút bỏ. Đúng lúc điện thoại lại rung tin nhắn.
" Em biết rồi mà, hehehe khỏe re rồi "
Lại như thế …
Trong lòng vơi đi hẳn, miệng lại bốc chốc cười một mình
Điên mất aa
Anh hẹn 7h nhưng bản thân lại đến trước những 15', không phải vì háo hức mong chờ, đơn giản chỉ vì không muốn bất cứ ai phải chờ đợi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nha-ke-ben/2800146/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.