Sau khi về nhà, nó thay một bộ quần áo khác thoải mái hơn. Vừa xuống nhà mẹ liền bảo nó.
- Qua mời cô Như với anh Quân sang đây ăn cơm chung luôn đi.
Nó nghe xong sáng hết cả mắt.
- Oce oceeeeeeeeee
Nó chạy sang, nhưng đến cửa lại đột nhiên không biết nói gì.
Rõ ràng trước đây, lúc cô Như ở nhà một mình, nó rất thường xuyên sang bảo coi sang nhà nó ăn cơm chung cho vui, nên một tuần có 7 ngày thì cũng phải 5 ngày cô ấy sang, nhưng bây giờ gọi nó lại có gì đó ngại ghê cơ.
Nghĩ sao nó lại trấn tĩnh lại, hừ, chẳng qua là mời cô với anh sang ăn cơm, hết.
Nó mở cửa, hé vào nhà.
- Cô Như ơiiiiiiiiiiii
- Ơi, đây _ Cô Như chạy từ trong bếp ra.
- Mẹ cháu bảo cô với anh Quân sang nhà cháu mời cơm luôn ạ.
Nó bỏ dép con cá mập ở bên ngoài.
- Ừ chờ cô tí, đợi cô xào tí sườn bày rồi mang sang luôn nhé. Lên gọi thằng Quân giúp cô nhá Vân
Nó lúng túng, lại chẳng tiện từ chối, liền lên cầu thang, đứng trước cửa phòng anh.
Nhớ ngày trước nó cũng lúng túng như bây giờ, haha
Nhưng lần này dứt khoát hơn, nó gõ cửa rồi mở hé.
.- Anh ơi
Khác với lần trước, lần này anh có vẻ tỉnh táo.
- Em cứ vào đi
Nó không trực tiếp vào, chỉ ngó nguyên cái đầu vào.
- Mẹ em bảo anh sang mời cơm luôn ạ.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nha-ke-ben/2800136/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.