Ngày2 tháng 7 năm 2001 Häagen-Dazs
Gặpnhau là vui rồi, làm mình có thể quên đi rất nhiều áp lực của cuộc sống hiệnthực.
Thờigian giống như người già của những năm tối tăm, chậm chạp bước đi trong vũ trụ.Thời gian một ngày dài như một năm vậy. Vĩnh viễn không đợi được vòng quay củamùa vụ và hoa nở của mùa hạ, vì thế mà cuộc sống trở nên buồn bã và cô đơn.
ĐĩaCD thích nghe nhất thì luôn im lặng, cả ngày đều nằm trên sách xem những côngthức tối nghĩa đó! Những bài tập mẫu không bao giờ làm hết. Thỉnh thoảng nằmtrên sân thượng, ngắm nhìn ánh mặt trời trong rừng thành phố được làm bằng bêtông cốt thép, chiếu rọi từ đông sang tây, sau đó lại biến mất dưới đường chântrời. Đây đã là một sự lãng phí xa xỉ rồi.
Thíchnằm trên bệ cửa sổ ngây người ra. Ngây người cũng là một cách hưởng thụ. Lúcngẩn ngơ nhìn mọi người đi trên đường, hình bóng những người đó sẽ dần dần trởnên mơ hồ, khi nhìn lại một lần nữa trước mắt chỉ toàn là hình bóng của anh.
Đồngphục giặt trắng bốp, khoác lên người giống như thân cây tre, bay đi theo gió.Gương mặt yên tĩnh, kèm theo nụ cười trong sáng. Anh thích cười, và lúc cười, ởkhóe miệng có hai cái má lúm đồng tiền nhìn rất đẹp. Khi ở bên cạnh những bạntrai không quen biết nhiều lắm, anh thô vụng và ngượng ngùng. Còn khi ở bêncạnh mình, anh lại không ngoan một chút nào, thường xuyên làm rối tóc mìnhgiống như một đứa trẻ hư trong nhà mậu giáo vậy, làm cho mình trông rất xấu. Ănvụng cơm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nguoi-toi-yeu/2061903/chuong-29.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.