Sao tôi lại phải chúc các người hạnh phúc,tại sao lại phải tự tay dâng hạnh phúc của mình cho cô? Cô lấy đi hạnh phúc củatôi, đã không cảm ơn tôi thì thôi, lại còn coi tôi như con ngốc vậy. Thẩm AnhXuân! Cô được đấy! Cô bất nhân thì cũng đừng trách tôi bất nghĩa! Là cô dạy tôilàm như vậy! Là cô cho tôi cáic quyền được làm mọi thứ đối với cô.
Suốt kỳnghỉ Hứa An Ly không gặp bạn bè, nên khi đến trường gặp lại thấy ai cũng có sựthay đổi lớn. Chu Lệ Diệp đẹp hơn trước nhiều. Từ khi nghỉ đông về nhà, cô luôngiúp mẹ kinh doanh siêu thị và kiêm nhân viên đưa hàng, ngày nào cũng bịch lớnbịch nhỏ vác lên tầng, giảm béo không cần tiêu tiền, như thế không gầy mới làlạ. Tần Ca vẫn đến hát tại quán bar, tiền boa của một tháng cũng đủ tiền họcphí của kỳ sau rồi. Đường Lý Dục hình như béo lên một chút và môi thì lúc nàocũng nở nụ cười đầy mê hoặc như trước. Nghe nói, phần trăm quảng cáo trong mộtkỳ nghỉ của anh ta cũng đỉ cho sinh hoạt cả năm.
Còn vềThẩm Anh Xuân, cũng vẫn cái bộ dạng đại tiểu thư cao quý ấy, bất kể là đứng ởđâu, vị trí nào cô ta vẫn cứ toả sáng. Mỗi lần từ Mỹ về, cô ta đều mang thoemột ít đồ ăn vặt mà trong nước không có để chia cho mọi người. Thẩm Anh Xuânthường nói kháy các anh em của Đường Lý Dục là vật cảnh mà cô ấy nuôi, chỉ khiđói mới nhớ đến cô.
Chu LệDiệp thấy ngứa mắt với cái kiểu kênh kiệu của cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nguoi-toi-yeu/2061893/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.