Edit: Lily_Carlos
Dựa theo phong tục tập quán mùng hai tết phải đưa vợ về nhà mẹ đẻ ăn tết. Giữa trưa ăn cơm ở nhà cha mẹ vợ, sau khi cơm nước xong vì không có việc gì làm nên Đồng Tổ Vân bảo Đồng Khương lấy bàn cờ tới chơi cờ với Lương Mặc Nguyên.
Đồng Tổ Vân rất có nhã hứng, bình thường ông không có hứng thú gì nhiều chỉ thích thích chơi cờ, luyện luyện Thái Cực quyền với bạn già, nếu như không có việc gì thì lại lấy kỳ phổ* ra nghiên cứu, cũng có đi đánh bài nhưng ông không có hứng thú gì lớn với việc đó.
*kỳ phổ: sách dạy đánh cờ
Lúc Lương Mặc Nguyên tới, Đồng Tổ Vân nghe nói anh cũng biết chơi cờ cho nên sâu ham đánh cờ bị câu ra, quyết tâm phải thắng được anh mới thôi. Nhưng Đồng Tổ Vân vốn tưởng rằng người trẻ tuổi cờ nghệ sẽ không tinh, kết quả mấy ván Đồng Tổ Vân đều cố hết sức để thắng hết.
Đồng Khương không hiểu chuyện gì sảy ra đứng cạnh cổ vũ cho cha cô: “Cha, cha giỏi quá lại thắng một ván nữa.”
Mặt Đồng Tổ Vân như có ánh sáng, càng thêm thích đứa con rể này.
Đồng Á bưng trà ở bên cạnh, cô khẽ nhìn thế cục trên bàn cờ rồi nhìn Lhuongw Mặc Nguyên mỉm cười không vạch trần.
Sau khi ván cờ kết thúc Đồng Á nói thầm với anh: “Nếu anh cứ làm như vậy thì sau này cha sẽ không tìm anh chơi cờ nữa.”
Lương Mặc Nguyên không để ý lắm, nhẹ nhàng ôm cô cười nói: “Lần đầu tiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nguoi-toi-yeu-nhat/2289670/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.