Editor: Hạ Y Lan
"Abe!" Lương Mặc Nguyên nhỏ giọng khiển trách.
Chủ nhân tức giận rồi.
Cái đuôi đang lắc lư dần dần chậm lại, Abe nhìn Lương Mặc Nguyên một cách khó hiểu, chẳng hiểu sao anh lại tức giận. Nhưng vẫn nên ngoan ngoãn thì hơn.
Bầu không khí đang tốt đẹp bị Abe phá hư, một chậu nước tiêu diệt lửa nóng, hai người cũng không hứng thú nữa. Đông Á nhìn Lương Mặc Nguyên, một tay anh vẫn đang tựa trên cửa, sự nóng bỏng trong mắt cũng hạ nhiệt đôi chút, trên mặt hơi khó chịu. Cô đưa tay thay anh cài lại nút áo sơ mi, nhẹ nhàng kéo đè nếp gấp cho ngay ngắn: "Anh ngồi đi, em đi thu dọn đồ."
Đông Á kéo anh ngồi lên ghế, tựa như dỗ đứa trẻ: "Ngoan ngoãn ngồi chờ em...em sẽ xong nhanh thôi."
Lương Mặc Nguyên gật đầu: "Nhanh lên một chút."
"Ừ."
Mọi thứ được thu xếp tạm ổn, cô ở đây mới được mấy tuần nên cũng không có nhiều đồ đạc, chỉ có mấy bộ quần áo và một ít vật dụng, sửa sang tất cả rồi bỏ vào vali. Ga giường hôm nay chưa giặt, xếp gọn bỏ vào vali mang về nhà giặt vậy. Về phần chăn thì để học kỳ tới cô về đây làm thủ tục rồi mang đi.
Lương Mặc Nguyên cầm vali trong tay cô, cô ở phía sau khóa cửa rồi cùng nhau quay về.
Mây đen xua tan, trăng sáng giắt chân trời, chiếu sáng đường về. Nhân dịp đêm khuya, trong trấn nhỏ không thấy được mấy bóng người và xe cộ, từng nhà khép chặt cửa chính, xe tự
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-nguoi-toi-yeu-nhat/2289650/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.