351.
Cái tên vô nghĩa như Tom, đương nhiên Trịnh Hòa không đồng ý, thế nên, cái trò đổi tên này bị tuyên án tử hình chỉ với một cú điện thoại của Bạch tiên sinh.
Trịnh Hòa thở phào nhẹ nhõm, nếu bị bắt mang cái tên như thế, chắc cậu xin nghỉ hưu sớm.
Bạch tiên sinh nhìn biểu hiện của Trịnh Hòa, trong lòng ngứa ngày bèn thò tay qua ôm cậu, hỏi nhỏ: “Tôi giúp em rồi, em định báo đáp gì đây?”
Trịnh Hòa đảo đảo mắt: “Chốc có chương trình của em, để em bật TV…” nói rồi, cậu định đứng lên, thoát khỏi cái ôm của ông.
Bạch tiên sinh giữ chặt Trịnh Hòa lại: “Không vội.”
“Vội mà!” Trịnh Hòa nhíu nhíu, “Vội lắm đó! Em mà không được xem, em buồn bực cả ngày!” Giờ Trịnh Hòa đã biết cách nắm bắt tâm tình ông, thỉnh thoảng làm mình làm mẩy cũng không sao.
“Nhưng tôi muốn.” Bạch tiên sinh đưa lưỡi liếm cánh tay cậu, lông mày nhướn lên. Lão già 39 tuổi này lúc cần mặt dày đúng là không thèm để ý mặt mũi.
Bị ông liếm như thế, Trịnh Hòa bắt đầu nhũn ra, lần đầu tiên làm tình với Bạch tiên sinh, cậu đã bị ông làm cho sướng rơn đến mất hồn mất vía. Dù tối qua đã bị ông lật qua lật lại đến quá nửa đêm mới ngủ, mông còn đau đau, cơ mà…
“Thế… được rồi.” Trịnh Hòa thỏa hiệp, giang chân quặp lấy thắt lưng ông.
Bạch tiên sinh bóp chặt cặp má ửng hồng của Trịnh Hòa, đùa: “Làm bao nhiêu lần rồi, sao vẫn đỏ mặt?”
Trịnh Hòa liếc xéo ông: “Đấy là vì hưng phấn! Không phải do thẹn thùng, biết chưa?!”
Nghe thế, Bạch tiên sinh bật cười: “Ui chao, khát khao thế cơ à, tôi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-ngai-kim-chu-sau-khong-luong-duoc/2036920/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.