Món này làm cay mới đúng công thức chứ nhỉ? – Duy Minh gắp một cái đùi gà lên mà nêu ý kiến.
- Anh không ăn cay được mà. Làm cay rồi anh nhịn hay sao?
Lúc chiều đi chợ để mua nguyên liệu về để nấu cơm cô có bảo sẽ làm món gà sốt cay. Cho đến khi về đến nhà cô mới chợt nhớ ra là Duy Minh không ăn được món cay. Thế nên cô chỉ đành làm gà chiên nước mắm bình thường. Cũng may là anh ăn được.
- Em vẫn nhớ những điều này à?
Nghe anh hỏi, Vũ Phương khựng lại vài giây, cô cố tình lảng tránh đi ánh mắt mong đợi của anh, ngập ngừng một chút mới dám mở lời: - Em... em.. Em nhớ thì có làm sao? Anh không ăn thì trả đây, đỡ tốn.
Vũ Phương có chút xấu hổ vì bị anh hỏi khó nên kiếm cớ mà dỗi, cô vội gắp lấy cái đùi gà đang ở trong chén cơm của anh sang chén của mình.
Duy Minh nhìn từng hành động và nét mặt của cô lấy làm vui vẻ. Vũ Phương cô cái gì cũng tốt duy chỉ việc yêu anh, lo lắng, quan tâm anh là không bao giờ thừa nhận. Lúc đầu, anh cũng có chút hụt hẫng nhưng lâu dần anh lại thấy điều ấy không quan trọng nữa. Anh chỉ cần biết Vũ Phương lúc nào cũng luôn dành sự quan tâm đặc biệt cho anh, luôn là người hiểu anh nhất.
Tình yêu của Vũ Phương dành cho anh được thể hiện qua từng hành động chứ không phải lời nói. Khi anh bực bội, Vũ Phương sẽ cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-cho-em-mua-ha/3625665/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.