“Tức thật...”
Đôi chân của Bảo Anh lê lết trên hành lang, mặc dù đã tới sớm, nhưng cô lại không thể nào gặp được tên Gin đó. Cái này có phải là trời xui không vậy chứ? Không muốn thấy mặt thì cứ lù lù trước mắt, muốn gặp thì lại biến mất như khói.
Mở cửa bước vào lớp, Bảo Anh đi về chỗ và nằm dài xuống bàn. Tới sớm lúc lớp chưa có ai, cô tự hỏi không biết mình có đang mắc chứng gì không nữa...
“Ohayo!!!”
Tiếng nói to quá cỡ của “một ai đó” làm cô nàng Bảo Anh giật mình, bật dậy, cả thân người và cái ghế bật hẳn ra đằng sau và đáp thật “nhẹ nhàng” xuống sàn.
“Chii – chan, cậu không sao chứ?”
Bảo Anh ngồi dậy, xoa đầu, đôi mắt cố gắng ngước nhìn người vừa gây ra cái hành động điên rồ vừa rồi. Là Ayane đây mà.
“A... Ayane...” – Bảo Anh đứng dậy, dựng ghế lên – “Cậu tới sớm nhỉ?”
“Cậu cũng vậy mà!” – Ayane cười tươi như mặt trời, vén vài lọn tóc qua mang tai – “Chii – chan!”
“Chi... Chii – chan...?” – Bảo Anh kinh ngạc. Tên cô đã bị thay đổi từ lúc nào thế? Không thể tin nổi!
“Cách gọi thân mật của tớ, cậu thấy sao?” – Ayane hào hứng giải thích. Bảo Anh chỉ thở dài. Chii – chan... sao mà nghe trẻ con thế nhỉ? Thôi kệ!
Cô ngồi xuống, Ayane cũng vội vã kéo ghế ngồi vào bàn kế bên. “Nè... hôm nay nghe nói sẽ bầu lớp trưởng đó.”
Bảo Anh không quan tâm mấy đến chuyện này. Lớp trưởng sao? Nó sẽ chiếm hết thời gian của cô nếu cô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-cho-anh-you-are-my-destiny/120207/quyen-1-chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.