Gin cuối cùng sau bao nhiêu ngày vật lộn thì đã được xuất viện. Trước đó bác sĩ có dặn dò kỹ lưỡng với... Bảo Anh rằng phải cho anh đi tái khám đúng ngày, uống thuốc đều đặn và phải tuân thủ chế độ ăn uống thật tốt để xương mau lành lại.
"Dạ dạ, con biết rồi. À mà bác sĩ, cho con hỏi thêm là..."
Gin đứng chống nạng kế bên Bảo Anh, nghe cô hỏi han đủ điều với bác sĩ thì cảm thấy vô cùng vui vẻ, nãy giờ cứ cười cười mãi không thôi.
Kuro thấy thế, không nhịn được bèn ho khan vài tiếng để cho tiếng cười không phát ra khỏi miệng.
Còn Bảo Anh, vì lần đầu tiên phải chăm sóc một người bị gãy xương nên có chút lóng ngóng, đành phải đặt nhiều câu hỏi với bác sĩ cho đỡ phải bỡ ngỡ.
"Bà xã ~~ Anh mỏi chân, anh muốn về nhà." Dần dần, do thấy cô hỏi nhiều quá nên Gin đâm ra chán chường, bèn phải lên tiếng năn nỉ cô.
"Rồi rồi, bây giờ về nhà đây." Bảo Anh hờ hững nhìn anh, bình thản buông ra một câu. Cô trao đổi thêm vài điều với bác sĩ nữa, rồi mới yên tâm mà rời khỏi bệnh viện.
"Bã xã..."
"Làm sao?"
"Anh khát nước."
"Tự đi mà mua."
Nói rồi, bà xã vĩ đại lại hất mặt về cái máy bán nước tự động gần đó.
"Chân anh đau mà..." Ai kia vẫn sử dụng chiêu trò mỹ nam kế, giở giọng năn nỉ.
"Có nạng để đi rồi không phải sao?" Nhưng bà xã của anh vẫn lạnh lùng như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-cho-anh-tim-lai-hanh-phuc/2513172/quyen-2-chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.