....
Ánh nắng xuyên qua khung cửa sổ, qua những tấm rèm mang bình minh vào phòng trọ nhỏ. Tôi cũng vì thế mà tỉnh giấc. Đúng là một đêm ngon giấc và yên tĩnh. Tôi vẫn làm công việc đầu tiên như thường lệ là mở cửa sổ đón nắng sớm vào phòng. Khu chúng tôi gần trường cấp 3. Nên từ đây có thể nhìn thấy được khuôn viên trường đằng xa. Những hàng cây vẫn còn xanh mát của mùa hè. Tôi thích khung cảnh này lắm, nhìn nó mang đậm hơi hướng tuổi học trò. Như những khuôn viên trường học trong những phim thần tượng vậy. Nhưng chẳng được bao lâu nữa là phải tạm biệt màu xanh này để cây thay lá sang thu rồi.
Tôi chuẩn bị đi làm đồ ăn nhẹ buổi sáng thì tiếng chân quen thuộc xuất hiện. Như dự đoán chắc chắn là không sai mà....
- Ta đa. Kha Kì đã trở lại rồi đây. Ôi nhớ quá đi thôi
- Vương Nghi à? Cậu lên lúc nào thế? Hehe cậu lên sớm cũng không sao, rất tốt, mình không cần phải dọn dẹp nhà cửa
Đúng là giang sơn dễ đổi, bản tính con người quá khó dời mà...
- Đương nhiên mình hiểu việc đó. Nên mới lên sớm để dọn dẹp giúp công chúa nhà ngươi. Chứ để cậu tự dọn dẹp, có khi lại vừa làm vừa than vãn tiếc bộ móng của cậu như mọi khi thôi.
- Đúng là yêu cậu nhất Vương Nghi à. Mình có mang quà cho cậu nè, quà mình tự đi mua đó. À có cả quà mà mẹ mình mua cho cậu nữa đó, cậu lại túi xách gần vali lấy đi. - Kha Kì vừa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-cho-anh-mot-ti-ngot-ngao/1677044/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.