120.
Sau khi dọn dẹp phòng bếp xong, Trịnh Hòa hỏi một câu rất quái lạ: “Hôm nay anh có đi làm không?”
Cậu chưa từng quan tâm đến chuyện công việc của ông, vậy nên Bạch tiên sinh nhìn Trịnh Hòa đầy nghi ngờ, nói: “Chiều nay tôi có một cuộc họp.”
Trịnh Hòa vừa gật đầu, Bạch tiên sinh đã nói: “Nhưng là cuộc họp video.”
Mặt Trịnh Hòa nhăn nhó như quả mướp đắng.
Bạch tiên sinh càng nghi ngờ: “Chẳng nhẽ em….” Nói được một nửa, không biết hắn nghĩ tới điều gì liền sửa miệng: “Có chuyện gì thế? Chút tôi tới BEACHER, có thể cho em đi nhờ một đoạn.”
“A, không cần.” Trịnh Hòa thở phào nhẹ nhõm, cậu đưa khăn cho Bạch tiên sinh lau nước trên mặt, đáp trôi chảy: “Hôm nay anh nhớ về sớm nhé.”
Bạch tiên sinh nói ngay tắp lự: “Hôm nay tôi không đi làm.”
“Anh đừng thất thường thế…” gương mặt Trịnh Hòa lộ rõ vẻ xấu hổ, cậu có chút trù trừ
Bạch tiên sinh cười cười, không trêu chọc cậu nữa: “Tôi sẽ về sớm, em yên tâm.”
Lúc A Bối lái xe tới đón, Bạch tiên sinh cầm di động, không biết đang làm gì. Hắn chưa chính thức thành lập ‘Kho tin’ nên đống thông tin lộn xộn đều được sắp xếp lại bằng những nhân viên ở BEACHER cùng với một chút thế lực của anh bạn Edward.
“Đến rồi sao?” Bạch tiên sinh ngẩng đầu, thản nhiên liếc A Bối một cái rồi ngồi lên xe.
A Bối đặt tay lên vô lăng, hỏi: “Bạch tiên sinh, chẳng phải hôm nay ngài nghỉ sao? Sao lại ra
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-cau-nghe-si-ngay-ngoc-dang-yeu/3065348/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.