Diệu Hàn cầm tiền thừa sau đó trả lại cho Bạch Thiên Dạ nhưng anh ta đã từ chối nhận nó và bảo cô giữ lấy 
Đi trên con đường làng được đổ bê tông từ rất lâu, nay đã hơi xuống cấp mùi cỏ xanh từ xa bay đến khiến cho Diệu Hàn cảm thấy vùng quê rất yên tĩnh và thanh bình làm cho cô muốn ở lại đây thêm vài tháng không muốn trở về thành phố ồn ào và náo nhiệt 
Thiệu Huy nắm lấy bàn tay của Diệu Hàn khẽ mân mê đôi bàn tay nhỏ và mềm mại kia rồi nói nhỏ : " Diệu Hàn , anh xin lỗi hôm nay anh không thể làm gì giúp cho em cả " 
- " không sao...anh đã rất mệt mà! " Diệu Hàn mỉm cười, Thiệu Huy ngượng ngùng trong vô thức khẽ cảm ơn Diệu Hàn 
- " tại sao anh lại khách sáo vậy chứ? Lúc trước em còn tưởng anh giận em nên đã... " Câu nói cảm ơn trong vô thức của Thiệu Huy làm cho cô cảm thấy anh đang kéo xã khoảng cách của hai người ra. Thiệu Huy nhớ lại hành động né tránh cô trước khi đi tắm, hắn lúc này không dám nhìn thẳng vào mắt Diệu Hàn, tỏ ra e ngại dường như đã làm điều gì có lỗi với cô 
Bạch Thiên Dạ nghe thấy hết cuộc trò chuyện của hai người nhếch mép mỉm cười, hắn vô thức nắm chặt tay lại.Tiểu Quân ở bên cạnh đột nhiên ngẩng lên sau khi Bạch Thiên Dạ dừng chân lại.Cậu bé vô tình nhìn thấy ánh mắt của hắn nhìn về phía Diệu Hàn , ánh mắt đó cậu 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-anh-nguoi-o-phuong-xa/2923421/chuong-23.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.