Học xong buổi sáng hôm nay, cả ba người chúng tôi nhanh chóng chạy về phòng cất cặp sách rồi xuống nhà ăn, ăn cơm. Ở trường này học sinh ở khu nội trú hoặc bán trú có thể đăng kí ăn cơm do nhà bếp làm, như vậy học sinh không phải ăn cơm ở ngoài đồng thời đảm bảo vệ sinh về thức ăn.
- Trưa nay không biết ăn gì nhỉ? Đừng là mấy món hôm qua là được rồi. – Minh Thư cầu nguyện, trông cô nàng có vẻ không thích ăn một món trong nhiều ngày. Hệt như chú thỏ con đang vô cùng ngoan ngoãn đặt đầu lên vai Vân Anh.
- Cậu kén ăn quá đấy. – Vân Anh cười cười xoa đầu Minh Thư nói. Trông hai cô nàng dễ thương quá à.
Cứ đi như vậy, chẳng mấy chốc chúng tôi đã xuống phòng ăn. Phòng ăn này khá rộng và sạch sẽ, mấy bác nấu cơm ở đây cũng rất tốt bụng nữa. Nhìn thấy tôi là người mới vậy là gắp cho tôi nhiều hơn những người còn lại một ít. Cùng lắm thì tôi với họ vào đây cách nhau có một ngày thôi mà, có cần thế không?
Mọi chỗ ngồi gần như kín người hết rồi, đang ngó đông ngó tây thì Vân Anh và Minh Thư kéo tôi đến cái bàn trong góc phòng, vì cái bàn này nằm ở vị trí khuất nên ít ai để ý đến nó.
Vừa ngồi xuống thì chúng tôi thấy Thanh Thanh đi cùng mấy bạn nữ trong lớp đến phòng ăn, cậu ta nhìn thấy chúng tôi cũng không có ý định chào một tiếng lẳng lặng đi. Không ai nói thêm gì nữa, cứ vậy ăn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-anh-ca-tuoi-thanh-xuan/133617/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.