🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chuyện đã như vậy thì có dấu sao đi nữa cũng không thể nào giữ mãi được.

Khi Vũ Nguyên tỉnh lại cũng là ba ngày sau đó, điều đầu tiên khi mở mắt ra mà cậu làm đó là tìm kiếm, đôi mắt vừa được thay cho cậu nhất thời cậu chưa có thích ứng được. 

- Con đang tìm gì đấy. – Giọng nói của mẹ cậu vang lên khiến cậu giật mình quay đầu lại chỗ bà đang ngồi, môi mấp máy nói.

- Chị con đâu? – Giọng nói của cậu bé vang lên, lâu rồi cậu không có uống nước lên giọng nói hơi bị lạc đi so với ngày trước.

Cậu nhớ hôm ấy khi cậu sắp ngất đi thì chị cậu ôm lấy cậu nói rất nhiều mà cậu không có nhớ nổi, khi đó cậu muốn ngủ lắm và cậu cũng từng nghĩ giấc ngủ ấy không bao giờ có thể tỉnh lại được. 

Chị có sao không mẹ? – Không đợi mẹ trả lời cậu hỏi tiếp, dù sao cũng mới tỉnh dậy nên cậu suy cho cùng cũng không có nhiều sức cho lắm. Chỉ nói vài câu cậu đã thấy mệt rồi.

Thấy cậu vẫn còn mệt, mẹ cậu đỡ cậu nằm xuống giường. Đôi tay gầy của bà xoa xoa mái tóc đen của cậu. Miệng bà nở nụ cười, nụ cười ấy thật gần gũi làm cậu ấm lòng làm sao. 

- Chị con không sao hết, giờ nó đang có công việc nên đi xa vài ngày rồi, có lẽ sắp về. 

Vừa nói xong có người đẩy cửa bước vào, là ba của cậu. Ông im lặng không nói gì, đôi chân nhanh chóng bước về phía cậu. Hình như mấy ngày hôm nay ông

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gui-anh-ca-tuoi-thanh-xuan/133610/chuong-10.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Gửi Anh Cả Tuổi Thanh Xuân
Chương 10: Giấy không bọc được lửa
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.