“Tiền rất quan trọng.”
“Em có tiền đấy.”
“Em sẽ cố gắng để dành thật nhiều thật nhiều tiền rồi mua anh về.”
…
Phòng ngủ hoa anh đào tràn đầy hơi thở của thiếu nữ, cô gái ôm lấy chiếc chăn mỏng, thân thể mảnh mai ngã xuống tấm đệm mềm mại, lăn lộn không yên trên chiếc giường rộng lớn.
Mãi cho đến khi một tiếng chuông điện thoại không đúng lúc vang lên phá vỡ bầu không khí, cũng phá nát luôn cả mộng cảnh của Ngôn Hy.
Lúc bắt máy cô vẫn chưa tỉnh táo lại, cổ họng phát ra một âm thanh yếu ớt: “Có chuyện gì vậy?”
“Tiểu thư, cô nên chuẩn bị xuất phát đến sân bay rồi ạ.” Thím Lý đã đến tận phòng để gõ cửa, nhưng Ngôn Hy ở bên trong lại chẳng phản ứng gì, thím chỉ có thể gọi điện thẳng cho cô để nhắc.
Đến sân bay!
Ba chữ mấu chốt khiến Ngôn Hy giật bắn người dậy, một luồng gió mát lạnh thổi ngang qua cái đầu đang rối bời, làm cô hoàn toàn tỉnh táo lại.
Năm phút sau, Ngôn Hy ăn mặc chỉnh tề kéo chiếc vali vàng tươi của mình bước ra ngoài.
Thím Lý, người đã chăm sóc cho sinh hoạt của cô từng li từng tí, đang lải nhải không ngừng bên tai cô, dặn dò cô chú ý cái này cẩn thận cái kia.
“Thím Lý, con biết rồi mà, con sẽ tự chăm sóc cho bản thân thật tốt.” Ngôn Hy gật đầu hùa theo.
Đúng vậy, Ngôn Hy, từ lúc thuận lợi tốt nghiệp được đại học, rồi bước vào xã hội làm việc được nửa năm, cuối cùng cũng có thể ra ngoài một mình rồi.
Vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guc-truoc-diu-dang/1185383/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.