Tất cả những lời nói khó hiểu đó của Tư Họa đều truyền tới tai Ngôn Tuyển.
“Em đang ở nhà à?”
“Dạ, em đang ở trước cửa nhà.”
“Tôi sẽ cho người qua đó ngay bây giờ, đừng sợ, bảo vệ mình cho tốt.”
Ngôn Tuyển không dám tắt điện thoại, trực tiếp cướp điện thoại trong tay của trợ lý đi cùng, tìm số điện thoại của Bùi Vực: “Bây giờ dẫn người qua ngay khu chung cư xx, tôi sẽ gửi vị trí cụ thể cho cậu…”
Ngôn Tuyển lời ít mà ý nhiều chỉ rõ trọng điểm rồi tắt cuộc gọi của Bùi Vực, sau đó lập tức gọi cho chủ nhà, liên hệ bảo vệ quản lý khu chung cư.
Tư Họa nắm chặt điện thoại, toát mồ hôi.
Không dám tắt điện thoại, cũng không dám mở cửa.
Sợ mình không kịp trốn vào trong, ngược lại sẽ tạo cơ hội cho kẻ xấu.
Nhưng nếu như, đối phương không tin thì cô phải làm sao đây?
Hôm qua Ngôn Tuyển mới bay từ nước ngoài về, không ngủ, không nghỉ ngơi, lập tức đổi chuyến bay tới một thành phố khác, tranh thủ một lần lấy được dự án. Lúc đó anh còn cười nói trong điện thoại: “Lần này bàn hợp đồng xong là sau đó có thể thả lỏng một thời gian rồi.”
Lúc Ngôn Tuyển gọi điện cho cô thì cô chưa về đến cổng khu chung cư, cô thậm chí không có thời gian để hỏi những thứ khác. Thực tế, lúc nói những lời này tay cô đang rất run, nhấn mạnh giới tính, thân phận của người đang tới là muốn dọa cho người đàn ông lạ mặt kia bỏ đi.
–
Nghe cô cố ý nhấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guc-truoc-diu-dang/1185343/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.