Máy bay hạ cánh ở Tân Thành, Tư Họa vừa tỉnh dậy, nhìn qua khung cửa sổ thì phát hiện bên ngoài đang mưa.
“Bên ngoài gió to, lát nữa đi ra nhớ mặc áo khoác vào đấy.” Giọng nói của Ngôn Tuyển rơi vào tai.
Chênh lệch nhiệt độ ở hai nơi tương đối lớn, trên máy bay cũng ấm hơn ở bên ngoài. Áo khoác lúc trước Tư Họa cởi ra đang định nhét vào trong vali thì bị Ngôn Tuyển ngăn lại, cuối cùng vali mang đi ký gửi còn áo khoác thì ôm ở trên tay.
Vừa xuống khỏi máy bay, gió lạnh đã trực tiếp thổi đến tận gan bàn chân. Sân bay rất rộng, đi đến điểm dừng cần phải ngồi xe trung chuyển, lúc này áo khoác có đất dụng võ rồi.
Tư Họa lập tức mặc áo khoác vào, nhưng phần phía sau có gì đó không đúng, mà cô với tay không tới được, Ngôn Tuyển vén tóc giúp cô chỉnh lại cái mũ bị cuộn vào trong: “Đi thôi.”
Cửa lên máy bay.
Đi thẳng dọc theo lối vào, tầm mắt Hạ Diên Tiêu không hề suy chuyển, trợ lý tay cầm cặp tài liệu theo sát phía sau.
Cùng một sân bay, một chuyến khởi hành, một chuyến đáp xuống, đã định trước khoảng cách giữa hai người càng ngày càng xa.
Hạ Diên Tiêu vĩnh viễn không biết được, mỗi giây phút anh ta đang tự cho mình là đúng, cũng chính là giây phút anh đang bỏ lỡ người mà mình muốn tìm kiếm.
–
Hai người kéo vali trở lại Bốn Mùa, lúc đi qua quầy lễ tân, nhìn thấy Tiểu Na và Khương Lộ đang bận rộn tiếp đón khách thuê phòng nên chỉ chào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/guc-truoc-diu-dang/1185324/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.