Một cơn gió lớn cuốn qua mặt hồ gợn lên từng đợt sóng.
Tâm trạng của giáo sư Dumbledore lúc này cũng giống như chính mặt hồ vậy. Những lời nói của Thomas hiện giờ khiến ông vô cùng bất an. Cái cảm giác này thật là quen thuộc.
Trái với sự bất an của giáo sư Dumbledore, học trò của ông lại có vẻ vô cùng bình thản với những gì bản thân đã làm. Cậu ta tiếp tục nói:
“Con biết thầy gọi con trở về có mục đích gì, cũng không hề có ý định che giấu hay biện giải những gì mình đã làm. Đó không phải là mục đích cũng như mong muốn của con. Con chỉ làm những gì mình cần phải làm mà thôi.”
“Đủ rồi Thomas Walker!” – Giáo sư Dumbledore lạnh giọng – “Tàn sát cả 1 trường học pháp thuật, và ta dám chắc rằng không chỉ có chừng đó, để trả thù cá nhân. Con gọi đó là những gì cần thiết.
Những con người vô tội phải chết oan uổng vì tội lỗi và sự thù hận mà họ không gây ra. Đó là sự cần thiết của con?
Ai cho con quyền lực được phán xét sự sống chết của người khác? Con cho mình là gì? Thượng đế, thần, hoàng đế hay một vị chúa tể… giống như Voldemort và Grindelwald?”
Ánh mắt xanh đậm đằng sau cặp kính bán nguyệt nhìn chăm chú vào mặt của non nớt của đứa học sinh bên cạnh. Ánh mắt đó như muốn nhìn thẳng vào linh hồn xem liệu rằng linh hồn đó có còn thuần kiết như những ngày đầu ông nhìn thấy hay giờ đây nó đã bị hắc ám nuốt trọn.
Trái với những gì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/great-mage-o-the-gioi-harry-potter/1028095/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.