Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298
Chương sau
Thomas im lặng đứng sau lưng Gs Dumbledore. Nó đang dùng cặp kính ma thuật của mình để quét hình con mèo. Tuy Thomas biết rõ con mèo của lão Filch bị làm sao, nhưng hiện giờ giả ngu là lựa trọn hợp lý nhất. Dù sao thì nó cũng không muốn mình giống cái bộ dạng của gã lừa đảo đang lảm nhảm kia. - Chắc chắn là một lời nguyền đã giết chết nó, có thể là tra tấn. Câu thần chú Transmogrifian, tôi đã thấy nó nhiều lần. Thực không may mắn, tôi đã không có mặt lần này. Tôi biết hết những câu thần chú có thể hóa giải lời nguyền có thể cứu nó. Những bình luận của Lockhart bị chấm dứt bởi tiếng khóc nức nở của lão Filch. Lão ngồi phịch xuống cái ghế cạnh bàn, hai tay ôm mặt, lão không dám nhìn vào Mrs Norris. Thomas lạnh nhạt nhìn lão Filch, nó ghét cay ghét đắng con người này nên sẽ không đi an ủi lão, con mèo chỉ bị hóa đã mà thôi, rất nhanh nó sẽ không việc gì nữa cả. Còn bây giờ, mặc xác lão. Gs Dumbledore đang rầm rì gì đó trong khi dùng cây đũa phép gõ gõ lên người Mrs Norris. Con mèo nằm ngay đơ như một con thú nhồi bông. Lockhart lại lên tiếng: - Tôi thấy có gì đó giống với vụ việc ở Ouagadougou, đó là một loạt các vụ tấn công. Tất cả đều được ghi lại trong cuốn tự truyện của tôi. Tôi đã cung cấp cho họ nhiều giải pháp và giải quyết ngay lập tức vấn đề ở đó. Những tấm chân dung của Lockhart đang gật gù tán đồng với gã. Một trong số chúng còn quên bỏ cái lưới buộc tóc của mình. Cuối cùng, sau khi xem xét kỹ, Gs Dumbledore đứng thẳng dậy, ông nói: - Nó không chết, Argus. Lockhart khựng lại khi đang ba hoa về số vụ giết người mà gã xử lý - Không chết? Lão Filch nghẹn ngào, lão hé mắt nhìn Mrs Norris qua kẽ hở giữa những ngón tay. - Nhưng tại sao cả người nó cứng đơ và lạnh ngắt? Gs Dumbledore nói: - Nó đã bị hóa đá. Nhưng tôi vẫn chưa biết là tại sao. Lockhart reo lên: - Tôi đã nghĩ là như vậy mà. Không ai để ý đến gã. - Hỏi nó! Filch hét lên rồi quay đầu nhìn chằm chằm vào Harry. Gs Dumbledore khẳng định: - Không một học sinh năm hai nào có thể làm được điều đó. Đây là một Ma thuật Hắc ám cấp độ cao nhất… - Chính là nó. Là thằng khốn đó! Filch cắt ngang lời của gs Dumbledore, lão một mực chắc chắn về phán đoán của mình. - Ngài đã thấy những gì nó viết trên tường. Nó tìm thấy trong phòng tôi, nó đã biết tôi là một… tôi là… Nó biết tôi là Squib. Harry hét lên: - Tôi không bao giờ chạm vào Mrs Norris! Harry không thể chịu nổi cách mà những giáo viên khác nhìn nó. - Ngoài ra, con cũng không biết Squib là gì. Filch gầm gừ: - Nói láo! Mày đã thấy thư của tao! Gs Snape lên tiếng, âm thanh của ông vọng ra từ trong bóng tối. - Thưa ngài hiệu trưởng, nếu ngài cho phép, tôi muốn nói… Harry có cảm giác không lành. Nó không nghĩ ra gs Snape sẽ nói ra cái gì đó có thể mang lại kết quả tốt lành cho bản thân nó. Gs Snape cười khinh khỉnh, cái thái độ của thầy làm cho người ta nghĩ chính ông cũng nghi ngờ những gì mình nói. - Potter và những người bạn có thể chỉ là ở sai chỗ, sai thời điểm. Tuy nhiên có vài điểm đáng ngờ. Tại sao chúng lại ở hành lang trên lầu? Sao chúng không có mặt ở lễ hội Halloween? Ngoài ra, tôi có biết một học sinh năm hai có đủ khả năng sử dụng Ma thuật Hắc ám cao cấp. Gs Snape quay sang nhìn Thomas, người đã di chuyển về cạnh mấy người bạn của mình, trong khi thầy nói xong câu cuối cùng. Tầm mắt của những người khác đổ dồn về phía 6 đứa học sinh, đặc biệt là Thomas. Harry, Ron và Hermione thay nhau giải thích về bữa tiệc Tử nhật; hai anh em sinh đôi cũng bổ xung thêm chi tiết. Tới lượt Thomas, nó chỉ bình thản nhìn vào Gs Dumbledore và đáp lại: - Con không làm việc đó. Con khinh thường việc bắt nạt người tàn tật. Còn nếu con muốn xử lý con mèo kia thì hiện giờ nó đã nằm trong nồi. Dù sao thì thịt mèo rất cũng rất ngon, hóa đá nó sẽ rất phí. Câu trả lời của Thomas làm lão Filch run lên bần bật. Những người còn lại cũng lãnh giáo khả năng độc mồm của Thomas, cứ nhìn vẻ mặt không rõ là sợ hãi hay phẫn nộ của lão Filch thì rõ. Duy chỉ có Ron là có vẻ hưởng ứng lại câu nói của Thomas. - Cậu ăn thịt mèo rồi à? - Hồi ở VN mình được dẫn đi ăn vài lần. - Ngon không? - Tuyệt vời! Mặt lão Filch chuyển từ tái nhợt sang đen kịt. Gs McGonagall cũng có sắc mặt không khá lắm. Cũng may Hermione đã làm giảm căng thẳng do Thomas tạo ra. - Sao cậu có thể ăn thịt mèo chứ Thomas? Còn những người đó nữa. Giết hại một con vật dễ thương như vậy, thật dã man! Thomas liếc xéo Hermione, nó nói: - Đừng có phán xét những thứ mà cậu chẳng biết gì về nó. Nền ẩm thực của đất nước mình ra đời trong chiến tranh. Nếu đất nước Anh cũng như VN, vài chục năm đánh một trận nhỏ, hơn trăm năm lại đánh một trận lớn, thì cũng vậy cả thôi. Khi mà đến rễ cây cũng không có mà ăn, thì không ăn thịt lẫn nhau là tốt rồi. Ai có rảnh mà thương tiếc một con mèo. Hermione nghẹn họng, cô bị Thomas nói cho cả người không dễ chịu. Cô phản bác: - Nhưng hiện tại cũng đâu phải chiến tranh phải không? Thomas hỏi: - Thế ý cậu là, con mèo không thể ăn vì nó dễ thương? Còn trâu, bò có thể vì chúng xấu xí? Hermione không biết phải trả lời sao với câu hỏi của Thomas. Tuy nhiên Thomas cũng tiếp tục, nó chẳng mong Hermione trả lời. - Văn hóa đôi bên khác biệt Hermione ạ. Cậu lên biết, ở phương đông có khái niệm luôn hồi. Người ta cho rằng, linh hồn sau khi chết sẽ được chuyển đến một thế giới khác để phán xét. Thú vật là những kẻ chịu tội, việc chúng phải chết trong tay người khác hay bị ăn thịt chính là sự trả giá cho những tội lỗi mà chúng đã gây ra trong kiếp trước. Và việc chết sớm đồng nghĩa với tội lỗi của chúng đã hết, chúng được phép chuyển sinh để có cuộc sống mới tốt đẹp hơn. Thế nên đừng có áp đặt giá trị đạo đức của cậu lên người khác một cách phi lý và chủ quan. Cậu có biết bên phương đông người ta cũng nghĩ rằng, người phương tây rất tàn nhẫn, không chịu tha thứ cho những kẻ đang chuộc tội để họ được thoát kiếp thú vật. Lần tranh luận kết thúc, chiến thắng tuyệt đối dành cho Thomas. Tuy nhiên, lý luận của Thomas vẫn có nhiều sơ hở, nhưng cũng không quá nhiều để có thể phản bác lại. Gs Dumbledore tằng hằng, thầy nói: - Được rồi. Mọi chuyện dừng lại ở đây. Các trò, ngoại trừ Thomas, lên trở lại ký túc của mình. Gs Snape phản đối: - Nhưng chúng chưa chứng minh được sự vô tội. Gs McGonagall lên tiếng, lần đầu tiên kể từ khi tới đây: - Thầy cũng đâu chứng minh được là các học trò của tôi có tội. Đúng không, Severus? Filch rít lên, đôi mắt lão long sòng sọc: - Con mèo của tôi đã bị hóa đá! Tôi muốn thấy sự trừng phạt! Thomas nhìn thẳng vào lão Filch, nó nói với giọng nghiêm khắc: - Bởi vì ông đau buồn lên muốn trừng phạt những người vô tội để hả dạ. Tôi không biết ông lôi ở đâu ra cái suy nghĩ đó. Nhưng tôi rất rộng lượng mà cho ông biết, nó thực xấu xa, bẩn thỉu và đê hèn! Ông thấp kém không phải bởi ông là Squib. Ông thấp kém bởi suy nghĩ của ông bẩn thỉu. Gs Dumbledore gầm lên: - Đủ rồi Thomas Walker! Con không được nói thêm gì nữa! Đến ngay văn phòng hiệu trưởng và ở đó chờ ta! Thomas hít sâu một hơi, nó quay sang chào các Gs và lui ra khỏi phòng. Trước khi đi, nó vẫn không quên ném cho lão Filch một cái nhìn đầy đe dọa. Gs Dumbledore thở dài, ông quay sang lão Filch nhẹ giọng nói: - Chúng ta có thể cứu được con mèo, Argus. Gs Sprout gần đây có trồng được một ít Mandrakes. Khi mà chúng đủ lớn, tôi sẽ cho điều chế ma dược có khả năng hóa giải lời nguyền mà Mrs Norris đang chịu. Lockhart nhảy vào: - Để đó cho tôi! Tôi đã làm việc đó cả trăm lần. Ngay cả trong giấc ngủ tôi cũng có thể điều chế ra ma dược giải lời nguyền. Gs Snape lạnh lùng: - Xin lỗi! Tôi nghĩ tôi mới là bậc thầy ma dược ở trường này. Câu nói của Gs Snape khiến cả căn phòng rơi vào im lặng. Gs Dumbledore quay sang bảo Harry, Ron, Hermione cùng với Fred và George: - Các con có thể trở về rồi. Cả đám nhanh chóng rút lui, cố gắng không bỏ chạy, nhưng đi nhanh nhất có thể. Khi tới tầng lầu bên dưới, chúng kéo nhau vào một phòng học trống, nhẹ nhàng đóng kín các cửa. Harry hỏi: - Thomas sẽ không có vấn đề gì chứ? Ron lên tiếng: - Đúng vậy đó. Ban nãy cậu ấy gay gắt quá. Fred nói: - Yên tâm đi. Gs Dumbledore sẽ không làm gì nó đâu. George tiếp lời: - Đúng đó. Nhưng anh cũng có bận tâm. Ban nãy tâm trạng của Thomas có vẻ không được tốt. Hermione đồng ý với George, cô nói: - Anh nói đúng. Bình thường cậu ấy không nóng nảy như vậy. Harry nói: - Có lẽ do hai lần đuổi hụt. Lần trước Thomas cũng vồ hụt một lần. Cả đám im lặng, hai lần thất bại trước một đối thủ, cũng dễ hiểu khi Thomas khó chịu. Cộng thêm lão Filch là kẻ nó ghét cay ghét đắng, đám bạn chưa thấy ai ngoài lão Filch bị Thomas căm ghét như vậy, lên Thomas phản ứng gay gắt cũng không khó hiểu. Tuy nhiên nhớ lại cái cảnh Thomas quát lớn khiến lão Filch tái mặt, không hiểu sao cả đám lại có chút hả lòng hả dạ. Harry hỏi: - Mọi người nói coi, mình có lên nói với các Gs về giọng nói mà mình đã nghe được không?
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298
Chương sau