Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298
Chương sau
Thomas nhìn Malfoy một cách đầy nghiền ngẫm, phản ứng của thằng ranh nhà Slytherin cũng đủ nhanh chóng. Đáng tiếc vẫn còn quá ngây thơ. Tuy nhiên Thomas cũng chẳng có ý định cho thằng Malfoy biết chuyện gì đã xảy ra. Nó giơ tay lên và bắt đầu lục lọi, ngay khi Malfoy tính hét lên thì Thomas đã thu tay lại, trên tay nó là một cây đũa phép. Malfoy ngay lập tức nhận ra cây đũa phép của mình. Một dự cảm không lành lập tức hiện lên. Malfoy lắp bắp: - Mày… mày… định làm gì? Thomas cười đầy xán lạn, nó vung tay lên và ném thẳng Malfoy xuống chân Ron và Harry. Nó nói: - Cứ tự nhiên. Mình sẽ chữa lành mọi vết thương của nó ngay sau khi xong việc. Đám bạn của Thomas mắt sáng lên. Ron đi đầu, nó ngay lập tức cho Malfoy một bàn chân. Harry cũng không chịu thua kém. Nó nhịn thằng Malfoy đã quá đủ. Đám cầu thủ nhà Gryffindor cũng tham gia, nói thực thì thằng Malfoy vô cùng tài giỏi trong việc tạo cừu hận. Cái thái độ vênh váo của nó thực sự làm vô số người ngứa mắt. Ngay lúc này, mọi người không ngại giẫm nó vài phát cho hả dạ. Đám cầu thủ nhà Slytherin vốn tính tiến lên cứu Malfoy. Nhưng ngay khi chúng vừa cử động, Thomas đã vung đũa phép. Vô số những miếng băng mỏng, lấp lánh bay lượn, vây quanh đám rắn lục. Tuy những miếng băng này đang phản chiếu ánh mặt trời tạo lên quang cảnh thực mỹ lệ, nhưng cả đám học sinh nhà Slytherin không ai có tâm tình đi thưởng thức phong cảnh lúc này. Nguyên nhân là do những miếng băng này cực kỳ sắc bén. Chúng mới vạch ra vài đường máu trên cơ thể của cả bọn. Giọng của Thomas vang lên: - Đứng im đó. Tao không muốn phí thêm công sức đi chữa trị cho lũ bọn mày đâu. Cả đám học sinh nhà Slytherin đứng im không nhúc nhích. Chúng quá rõ ràng việc những vết thương vật lí rất dễ chữa trị, nhưng sự đau đớn thì chẳng dễ chịu chút nào. Malfoy kêu rên thảm thiết, người nó lúc này tràn đầy dấu chân, trong đó nhiều nhất là tác phẩm của Ron. Thằng Malfoy luôn lấy Harry làm đối tượng châm chọc, nhưng kẻ bị thương nặng nhất từ những lời lẽ cay nghiệt của nó lại là Ron. Sự tự ti của nó luôn bị thằng Malfoy xúc phạm. Có điều bọn học sinh nhà Gryffindor đều ra tay rất có chừng mực. Chúng không tạo lên những vết thương quá nghiêm trọng. Hầu hết chỉ dừng ở mức để lại những vết bầm tím. Sau khi cả bọn đã hả hê, Malfoy nằm ôm đầu run rẩy, hôm nay thực sự là cơn ác mộng kinh hoàng nhất trong cuộc đời nó. Thomas tiến lại gần, nó cho Malfoy một câu thần chú dọn dẹp khiến cả người của thằng nhỏ bóng bẩy trở lại. Tiếp theo đó, Thomas bắt đầu sử dụng thần chú chữa trị cho Malfoy; nó sẽ xóa sạch dấu vết. Malfoy run rẩy nhìn Thomas. Mặc dù nó đang được chữa thương nhưng nếu có thể nó chỉ muốn trốn khỏi nơi này càng nhanh càng tốt. Thomas hài lòng nhìn kết quả của mình. Tất cả vết thương trên người Draco Malfoy đã hoàn toàn biến mất. Nhìn thằng Malfoy run rẩy, Thomas khẽ ngân nga: - Malfoy, Malfoy, Malfoy … Gương mặt mỉm cười của Thomas trong mắt Malfoy hiện giờ không khác gì ác quỷ. Thomas khẽ vỗ lên má Malfoy. Nó nói với giọng vô cùng nhẹ nhàng: - Mr Malfoy, mày lên cảm thấy may mắn vì đây là Hogwarts. Nếu là ở nơi khác thì tuyệt đối không chỉ là vài vết chân nhẹ nhàng thế này đâu. Nhớ chứ? Malfoy gật đầu như giã tỏi. Gì cũng được, hiện giờ nó chỉ muốn biến khỏi nơi này nhanh hết mức có thể. Nó từng nghe cha nó, Lucius Malfoy, kể về sự đáng sợ của Chúa tể Voldemort. Nhưng Draco Malfoy dám lấy mạng mình ra đặt cược, kẻ đang đứng trước mặt nó tuyệt đối là kẻ đáng sợ không kém. Không, kể cả Voldemort khi còn là học sinh cũng chưa từng kinh khủng như vậy. Hài lòng khi nhìn ra sự kinh hoàng trong đôi mắt của Malfoy, Thomas đứng dậy. Nó nói với mọi người: - Nếu như Gs Snape đã duyệt cho đội bóng Slytherin được dùng sân luyện tập thì chúng ta cũng lên đi thôi. Nói đoạn, nó tiến sát đến chỗ đội bóng, miệng thì thào: - Đi lẹ! Các Gs có thể đến bất cứ lúc nào. Không đi nhanh chúng ta sẽ rắc rồi to. Thomas nhanh chóng cùng Harry, Ron và Hermione chạy về hướng căn lều của lão Hagrid. Những người khác thuộc đội bóng thì tứ tán mỗi người một nơi. Khi cả đám tới sát phòng của lão Hagrid thì cánh cửa đã mở ra. Gilderoy Lockhart, đang mặc một chiếc áo chùng màu hoa cà,sải những bước dài ra khỏi cửa. Thomas cùng đám bạn nhanh chóng núp vào một lùm cây. Lockhart nói rõ to với lão Hagrid: - Khi nào cần giúp đỡ thì ngài biết tìm tôi ở đâu rồi đó. Không thể tin được là ngài lại không có lấy một cuốn sách của tôi đó. Tôi sẽ ký tặng một cuốn vào tối nay và gửi tới cho ngài. Thôi, giờ thì chào nhé! Dứt lời, Gilderoy Lockhart sải bước đi về phía lâu đài. Cả đám đợi cho tới khi Lockhart đi khuất bóng. Chúng đi tới và đập cửa phòng lão Hagrid. Lão xuất hiện tức thì với vẻ cáu kỉnh còn nguyên trên mặt. Tuy nhiên khi lão nhận ra người đang đứng trước cửa thì tâm trạng của lão rực rỡ hẳn ra. - Ta còn đang tự hỏi là bao giờ mấy đứa mới tới chơi. Vào đi, vào đi! Ta còn cứ tưởng là Gs Lockhart quay trở lại. Lão Hagrid lăng xăng khắp phòng để pha trà đãi khách. Harry thì vừa nựng con chó săn to đùng của lão vừa hỏi: - Gs Lockhart muốn gì ở bác? Lão Hagrid nói với giọng khó chịu: - Ổng khuyên bác trục xuất hà bá ra khỏi giếng. Lão dọn con gà đã bị vặt lông một nửa ra khỏi bàn, thay vào chỗ đó một cái ấm trà, rồi nói tiếp: - Làm như bác không biết gì cả! Lại còn nói xạo về nữ thần báo tử nào đó đã bị ổng trục xuất. Hừ! Mang cái mớ tiểu thuyết đó áp dụng vào đời thực mà không chết thì bác sẽ nuốt trọn cái ấm trà này. Mấy người Harry dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn lão Hagrid. Trước đây chúng chưa từng thấy ông chỉ trích bất cứ giáo viên nào của trường. Lão Hagrid tiếp tục câu truyện của mình: - Nếu không phải là không tìm được người thì Gs Dumbledore đã chẳng tìm gã. Rất khó mà tìm được một người nào đó chịu dạy bộ môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám ở trường chúng ta. Không ai muốn dây dưa với thứ đó. Người ta tin rằng bộ môn này ở trường ta đã bị nguyền rủa. Không ai có thể làm nó lâu dài. Được rồi! Giờ thì kể ta nghe chuyện gì mới xảy ra. Harry nói: - Thằng Malfoy đã chửi Hermione bằng từ gì đó rất tồi tệ. Mọi người phát điên lên. Sau đó hai bên lao vào đánh nhau. Cuối cùng, Thomas hạ gục cả đám Slytherin và bọn cháu đập cho thằng Malfoy một trận nhớ đời. Ron gật đầu lia lịa. Nó nói: - Bác không biết đâu, nó dám gọi Hermione là "Mudblood". Sau đó thằng Malfoy cả người là dấu chân. Cũng tại bình thường nó gây sự với quá nhiều người lên bây giờ ai cũng muốn đạp nó một phát cho hả dạ. Bác Hagrid vô cùng phẫn nộ. Bác gầm gừ: - Ai cho thằng Malfoy nói như vậy! Nó thậm chí còn phải chịu trừng phạt nặng nề hơn! Hermione lên tiếng: - Cháu không hiểu từ đó nghĩa là thế nào. Nhưng nó có vẻ rất thô tục. Ron thở dài: - Đó là từ ngữ xúc phạm nhất mà một kẻ như thằng Malfoy có thể nghĩ ra. "Mudblood" - "Máu bùn", là một từ ngữ miệt thị để gọi một phù thủy do người thường sinh ra. Có một số gia đình phù thủy - như gia đình Malfoy - cho rằng bản thân chúng cao quý hơn người khác bởi vì chúng có cái gọi là huyết thống thuần chủng. Ron cầm cái ly trà đã nguội lên uống một hơi cạn sạch như để giúp bản thân nó bình tĩnh hơn. Nó nói tiếp: - Mình muốn nói, huyết thống không phải đặc quyền gì hết. Nhìn Neville coi, cậu ấy cũng mang huyết thống thuần chủng đó. Thế nhưng cậu ấy có làm mọt việc bình thường cũng không xong. Lão Hagrid cũng bổ xung: - Hơn nữa, cái đám đó cũng đâu có tạo ra được thứ ma thuật nào mà Hermione của chúng ta không điều khiển được đâu. Mọi người cười òa. Hermione tuy vô cùng cảm động vì được mọi người bênh vực, nhưng cô thực sự không muốn tiếp tục câu chuyện về Malfoy. Hermione quay qua Thomas, cô hỏi; - Ban nãy cậu đã sử dụng phép thuật gì mà khống chế được cả đám học sinh nhà Slytherin vậy? Mình chưa từng thấy chúng bao giờ, mình nói tới phép thuật lúc bắt đầu với lại những mảnh băng lúc cuối đó. Ron cũng gật đầu. Nó nói: - Đúng vây. Dạy cho bọn mình coi. Lúc đó nhìn cậu thiệt ngầu quá đi. Harry cũng dỏng tai nghe ngóng, nó cũng muốn nói chuyện nhưng cái kẹo của lão Hagrid khiến hai hàm răng của nó bị dính chặt với nhau. Thomas bình thản uống 1 ly trà, cái dáng vẻ bình thản của nó khiến cả đám bạn có chút ngứa răng. Khi thấy lũ bạn có vẻ sắp hết kiên nhẫn, Thomas mới nói: - Cái thứ nhất thì thôi, nó chỉ có thể sử dụng khi cậu mạnh mẽ vượt xa đối thủ. Còn cái thứ 2, đó là một ma chú do mình sáng tạo ra. Lúc nào có thời gian mình sẽ dạy cho các cậu.
Chương trước Chương 1 Chương 2 Chương 3 Chương 4 Chương 5 Chương 6 Chương 7 Chương 8 Chương 9 Chương 10 Chương 11 Chương 12 Chương 13 Chương 14 Chương 15 Chương 16 Chương 17 Chương 18 Chương 19 Chương 20 Chương 21 Chương 22 Chương 23 Chương 24 Chương 25 Chương 26 Chương 27 Chương 28 Chương 29 Chương 30 Chương 31 Chương 32 Chương 33 Chương 34 Chương 34 Chương 35 Chương 36 Chương 37 Chương 38 Chương 39 Chương 40 Chương 40 Chương 41 Chương 42 Chương 43 Chương 44 Chương 45 Chương 46 Chương 47 Chương 48 Chương 49 Chương 50 Chương 51 Chương 52 Chương 53 Chương 54 Chương 55 Chương 56 Chương 57 Chương 58 Chương 59 Chương 60 Chương 61 Chương 62 Chương 63 Chương 64 Chương 65 Chương 66 Chương 67 Chương 68 Chương 69 Chương 70 Chương 71 Chương 72 Chương 72 Chương 73 Chương 74 Chương 75 Chương 76 Chương 77 Chương 78 Chương 79 Chương 80 Chương 81 Chương 82 Chương 83 Chương 84 Chương 85 Chương 86 Chương 87 Chương 88 Chương 89 Chương 90 Chương 91 Chương 92 Chương 93 Chương 94 Chương 95 Chương 96 Chương 97 Chương 98 Chương 99 Chương 100 Chương 101 Chương 102 Chương 103 Chương 104 Chương 105 Chương 106 Chương 107 Chương 108 Chương 109 Chương 110 Chương 111 Chương 112 Chương 113 Chương 114 Chương 115 Chương 116 Chương 117 Chương 118 Chương 119 Chương 120 Chương 121 Chương 122 Chương 123 Chương 124 Chương 125 Chương 126 Chương 127 Chương 128 Chương 129 Chương 130 Chương 131 Chương 132 Chương 133 Chương 134 Chương 135 Chương 136 Chương 137 Chương 138 Chương 139 Chương 140 Chương 140 Chương 141 Chương 142 Chương 143 Chương 144 Chương 145 Chương 146 Chương 147 Chương 148 Chương 149 Chương 150 Chương 151 Chương 152 Chương 153 Chương 154 Chương 155 Chương 156 Chương 157 Chương 158 Chương 159 Chương 160 Chương 161 Chương 162 Chương 163 Chương 164 Chương 165 Chương 166 Chương 167 Chương 168 Chương 169 Chương 170 Chương 171 Chương 172 Chương 173 Chương 174 Chương 175 Chương 176 Chương 177 Chương 178 Chương 179 Chương 180 Chương 181 Chương 182 Chương 183 Chương 184 Chương 185 Chương 186 Chương 187 Chương 188 Chương 189 Chương 190 Chương 191 Chương 192 Chương 193 Chương 194 Chương 195 Chương 196 Chương 197 Chương 198 Chương 199 Chương 200 Chương 201 Chương 202 Chương 203 Chương 204 Chương 205 Chương 206 Chương 207 Chương 208 Chương 209 Chương 210 Chương 211 Chương 212 Chương 213 Chương 214 Chương 215 Chương 216 Chương 217 Chương 218 Chương 219 Chương 220 Chương 221 Chương 222 Chương 223 Chương 224 Chương 225 Chương 226 Chương 227 Chương 228 Chương 229 Chương 230 Chương 231 Chương 232 Chương 233 Chương 234 Chương 235 Chương 236 Chương 237 Chương 238 Chương 239 Chương 240 Chương 241 Chương 242 Chương 243 Chương 244 Chương 245 Chương 246 Chương 247 Chương 248 Chương 249 Chương 250 Chương 251 Chương 252 Chương 253 Chương 254 Chương 255 Chương 256 Chương 257 Chương 258 Chương 259 Chương 260 Chương 261 Chương 262 Chương 263 Chương 264 Chương 265 Chương 266 Chương 267 Chương 268 Chương 269 Chương 270 Chương 271 Chương 272 Chương 273 Chương 274 Chương 275 Chương 276 Chương 277 Chương 278 Chương 279 Chương 280 Chương 281 Chương 282 Chương 283 Chương 284 Chương 285 Chương 286 Chương 287 Chương 288 Chương 289 Chương 290 Chương 291 Chương 292 Chương 293 Chương 294 Chương 295 Chương 296 Chương 297 Chương 298
Chương sau