1.
Mùa đông ngày ấy tuyết rơi rất nhiều.
Tiểu đạo sĩ từ dưới chân núi đạo quán xuất phát, mang theo một bình canh gà đi tới giữa sườn núi nơi sư thúc ở.
Tuyết đã rơi dày đặc một tầng, đạp lên liền phát ra tiếng chít chít cực vui tai.
Tiểu đạo sĩ hít hít cái mũi nhỏ bị đông đến đỏ bừng, không nhịn được ở trong lòng thầm nói, bản thân hắn làm một đại sư huynh thật đúng là vất vả quá nha!
Một đám củ cải dưới trướng mỗi ngày đều ầm ĩ náo loạn không lo học đạo pháp còn chưa tính, vậy mà các trưởng bối cũng không chịu yên ổn.
Sư thúc với sư phụ suốt ngày cãi nhau, sư thúc là một tên ngạo kiều, mỗi lần tức giận liền chạy đến tư trạch giữa sườn núi tĩnh tọa. Sư phụ lại không xuống nước đi xin lỗi, lần nào cũng là hắn mang trọng trách bưng "lời xin lỗi" thơm ngát của sư phụ đi cầu tình.
Đến trước cửa biệt thự xa hoa giữa sườn núi, tiểu đạo sĩ thả bình canh xuống, ấn vài cái lên chuông cửa, cung kính hô: "Sư thúc, con là Thanh Trúc, con đến đưa đồ cho người."
Sau đó, bưng bình sành lên lùi về sau hai bước, lẳng lặng chờ đợi.
Qua hai phút, một nam nhân khoảng chừng hai mươi sáu hai mươi bảy tuổi mở cửa, chỉ thấy y một thân đạo bào, khuôn mặt tuấn tú, một đôi mắt đào hoa câu nhân giấu mấy phần tức giận: "Vân Huy đâu?"
Tiểu đạo sĩ đem bình sành đưa tới, nói: "Sư phụ đang nấu món điểm tâm mà người thích nhất —— chè đậu đỏ khoai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/got-ca-rot-thanh-khoi-chua/216767/chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.