🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

“Tro tàn lại cháy? Bên ngoài mưa to như vậy, tôi thấy chưa chắc châm lên được đâu”.

Khi anh nói câu này, vừa lúc câu hát của Lý Tông Thịnh vang lên “Đừng nhắc chuyện quá khứ, nhân sinh đã nhiều gió mưa”.

Rõ ràng đây là một bài trữ tình vô cùng xúc động, bất đắc dĩ và sầu muộn, nhưng nghe có vẻ hơi buồn cười vào lúc này – đừng nhắc đến quá khứ, ai nhắc lại là kẻ ngốc.

Tuy nhiên, phản ứng đầu tiên của Tạ Điệt khi nghe những lời này không phải là bối rối mà là sững sờ. Họ quen nhau 9 năm, yêu nhau được 3 năm, cô chưa bao giờ biết rằng anh còn có một mặt sắc sảo, lời nói sắc bén như vậy.

Giang Trạch Dư người này luôn luôn ít nói, thời điểm yêu thầm cô anh thậm chí còn không gọi được tên của cô. Không nghĩ tới sau khi ở bên nhau anh càng lời ít ý nhiều, tất cả tình cảm đều được giấu trong đôi mắt âm u và ẩm ướt kia.

Hai người họ ở bên nhau 3 năm, đại đa số thời gian đều là cô nói, anh nghe, ngay cả khi cô nói những điều vô lý ương nghạnh, anh cũng nghe theo, không hề phản bác.

Nào có như hôm nay, anh phản ứng mau lẹ, nhanh mồm dẻo miệng. Chỉ trong khoảnh khắc mà đã tuôn ra một câu ngắn gọn, còn sử dụng một cách khéo léo các kỹ thuật tu từ ẩn dụ, trào phúng.

Nếu không phải người trước mặt quá mức quen thuộc, dù có tan thành tro bụi cô cũng nhận ra, Tạ Điệt gần như cho rằng đây chỉ là kẻ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/gon-gio-dem/154320/chuong-9.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Gợn Gió Đêm
Chương 9
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.