Editor: Táo đỏ phố núi
"Vậy e đi về."
"Ừ."
"Ừ cái gì? Anh nắm lấy cánh tay của em, thì em đi như thế nào?”
"Ừ."
"Còn ừ......"
"Ừ."
"Vũ Thần, là anh nói muốn em về nhà, tại sao bây giờ lại không để cho em đi?”
“Em đi vào, anh sẽ không gặp được em nữa...”
“Ôi trời, anh có cảm thấy buồn nôn không?”
“Ừ.”
“Vậy thì đừng nói mấy lời như vậy.”
“Liêm Di, em còn chưa tặng quà sinh nhật cho anh...”
“Không phải có hình dán rồi sao?”
“Ừ... Cái khác nữa, hôn anh một cái có được không?”
“Vũ Thần, ở cửa chung cư sẽ bị người quen nhìn thấy!”
“Chỉ một lần thôi, em hãy coi như là nguyện vọng cuối cùng của anh được không?”
“Sao anh đần thế. Nguyện vọng cuối cùng sao có thể nói tùy tiện như vậy được?”
“Có được hay không?”
“Ừ...... Được rồi.” SSdienng dànlew quy9on.
Ha ha ha —— nghĩ đến chuyện tôi mà tôi và Vũ Thần đã làm ở cửa chung cư tối hôm qua, tôi không khống chế được mà bắt đầu cười trộm.
Đang cười tới hai vai phát run thì đột nhiên bên cạnh tôi xuất hiện một người, hơn nữa còn là một người có chức vụ không thấp.
“Liêm Di, cười cái gì vậy?”
“Quản, quản lý.” Tôi lúng túng đỏ mặt lên.
Chân mày của quản lý có chút nhíu lại, lộ vẻ mặt nghiêm túc nói với tôi: “Bản báo cáo lần trước gửi cho tôi có một lỗi nghiêm trọng, cô không phát hiện ra hả?”
“Có lỗi?”
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-toi-la-chi-duoc-khong/3249657/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.