Editor: Táo đỏ phố núi
Tại cửa hàng sushi ở vườn hoa quảng trường.
“Haiz.” Giang Linh ngửa đầy uống hết một ly rượu, thở dài.
“Đừng uống nữa, say thì làm thế nào?”
Giang Linh liếc tôi một cái, không để cho tôi khuyên cô ấy, “Hai người các cậu bắt đầu từ khi nào?”
“Không lâu.” Tôi giống như là phạm nhân, cúi đầu xuống. Trước mặt chính là đĩa sushi cá hồi mà tôi thích, nhưng mà tôi lại không có tâm tình ăn. Cái cảm giác thoái mái dễ chịu khi đi hóng mát giờ đã bị những cái thở dài của Giang Linh làm cho tan biến tận chín tầng mây.
“Vậy là vào khi nào?”
“Vào trước kỳ thi cuối kỳ của Vũ Thần...”
“Khó trách! Ngày mình đi học trở lại, gọi các người ra đón mình, các người đều nói bận việc!”
"......" Tôi không dám đối mặt với những lời trách móc của Giang Linh.
“Haiz.” Lại một tiếng thở dài.
Tiếng thở dài này cuối cùng cũng thở ra được sự có mặt của Vũ Thần.
Anh vẫn còn không biết đã xảy ra chuyện gì, vẻ mặt vui vẻ hưng phấn, vừa vào cửa nhìn thấy tôi, liền lộ ra nụ cười ám hiệu đầy hạnh phúc, lúc quay đầu nhìn về phía chị gái mình, lại là cợt nhả nhạo báng, “Giang Đại Linh nhà chúng ta đã trưởng thành, nhận tiền lương biết mời đứa em trai là em đây đi ăn cơm rồi sao! Không tệ! Nhân tiện hãy đem số tiền tiêu vặt mà chị đã trộm của em trả lại cho em đi, dạo này em rất nghèo.”
Bởi vì ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-toi-la-chi-duoc-khong/3249650/chuong-36.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.