Editor: Táo đỏ phố núi
"Ting ——"
"Đã xong chưa? Tôi đã đi ra khỏi nhà rồi!"
Tôi nhận được tin nhắn của Vũ Thần lập tức trả lời lại, “Đang chuẩn bị.”
"Cố gắng lên!"
"Ừm!" Cất điện thoại di động, tôi thò đầu ra khỏi phòng, lén lén lút lút như tên trộm. Diễng đáng ele quiý don.
“Loại tuồng này có gì hay mà xem? Đổi kênh khác đi.”
“Ông không thích, thì tôi không thể xem sao?”
Trên ghế salon ở phòng khách, cha mẹ tôi đang xem ti vi, hơn nữa không hề có dấu hiệu sắp trở về phòng ngủ. Nếu như bây giờ tôi nói ra, nhất định bọn họ sẽ hỏi han, nhưng mà Vũ Thần đã đi ra rồi, không thể để cho anh chờ lâu như vậy được. Hít sâu một hơi, tôi dũng cảm mở cửa ra.
“Ồ? Cũng đã chín giờ rồi, còn muốn đi đâu?” Mẹ quay đầu hỏi tôi.
“Dạ?” Tôi chột dạ cười khúc khích, gãi đầu nói, “Đi, đi qua nhà Giang Linh, Vũ Thần qua đêm nhà bạn học, Giang Linh muốn con qua đó với nó.” Bạn có thể khiến cho tôi chơi thân tới mức đi qua đêm chỉ Giang Linh, mặc dù lời nói dối này rất dễ dàng đoán được, nhưng mà chỉ trong một tối, tôi có thể may mắn tránh được.
Mẹ hiểu gật đầu, "Đi đi, đi đường cẩn thận."
“Vâng.” Chưa đi khỏi cửa nhà, tôi vẫn rất hồi hộp.
“Đúng rồi!” Đột nhiên mẹ tôi phát hiện ra điều gì đó.
“Sao ạ?” Tôi bị sợ nhảy dựng lên.
“Sao nhìn con có điểm gì đó là lạ?” Mẹ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-toi-la-chi-duoc-khong/3249647/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.