Thấy người tới là tôi, Minh Chí cũng rất kinh ngạc: "Liêm Di?"
Sau một giây kinh ngạc, tôi liền cười: "Thì ra đối tượng hôm nay em phải gặp là anh."
"Anh cũng không nghĩ tới sẽ là em."
"Ha ha, thế giới này thật nhỏ." Đều đã quen biết nhau, tôi không hề để ý nhiều, ngồi xuống đối diện anh.
Nhìn mấy cái đĩa trống trơn trên bàn, Minh Chí xấu hổ cười: “Anh không có ăn bữa sáng, vốn anh muốn đợi người xem mắt, rồi ăn cùng nhau một bữa, nhưng anh thật sự là quá đói."
"Không sao. Không ngờ..." Tôi có chút bà tám nói: "Thì ra là anh vẫn còn độc thân."
Nhắc đến chuyện bản thân mình đã ba mươi lăm tuổi rồi mà không có bạn gái, Minh Chí chỉ biết cười xấu hổ: "Đúng vậy, bởi vì anh luôn quên ngày sinh nhật của bạn gái và mấy ngày lễ khác, nên bị người yêu đá mấy lần rồi."
Trời! Những ngày quan trọng như vậy mà anh ấy cũng có thể quên được, anh ấy thật sự quá sơ ý rồi.
"Thôi đừng nhắc tới chuyện của anh nữa, nói về em đi, Liêm Di vẫn chưa có bạn trai sao?"
"Đúng vậy, em vẫn chưa có." Nói đến chuyện của mình, tôi không biết nên phản ứng sao nữa. Dù sao Minh Chí cũng từng có bạn gái, còn tôi một lần cũng không có.
"Không sao..., yêu đương nhiều cũng không nên." Minh Chí giúp tôi tìm một bậc thang, "Đúng rồi, em muốn ăn món gì?"
“Trước khi đi, em đã ăn bánh bao rồi, bây giờ em không đói bụng."
Minh Chí nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-toi-la-chi-duoc-khong/3249623/chuong-15-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.