Sáng ngày hôm sau, Ngôn Luật Kỷ cố ý dậy thật sớm, lái xe đi thật xa để mua bánh bao gạch cua mà ông nội Lâm muốn ăn. Ông nội Lâm ôm chén trà, nhìn bánh bao gạch cua trước mặt, ánh mắt nhìn Ngôn Luật Kỷ hoài ái vài phần.
"Ừm." Ông nội Lâm dùng đũa kẹp một cái bánh bao nhỏ, cắn một ngụm, "Đây là bánh bao hấp gạch cua?"
"Vâng." Ngôn Luật kỷ gật đầu đáp.
"Hương vị cũng bình thường mà, vậy mà quảng cáo như món ăn trân quý mỹ vị." Ông nội Lâm lải nhải.
"Đấy là sức mạnh của marketing, lúc nào cũng có chút phóng đại." Ngôn Luật Kỷ vẫn phải nói đỡ cho món ăn chính danh, vì vậy bổ sung thêm nói, "Nhưng mà hương vị khẳng định ngon hơn các loại bánh bao bình thường."
"Có cháo không?" Ông nội Lâm ăn hai cái bánh bao xong đột nhiên hỏi.
".....Không ạ." Bởi vì hôm qua hắn mua cháo dinh dưỡng cho ông nội Lâm nhưng ông không ăn, cho nên hôm nay Ngôn Luật Kỷ chỉ mua sữa đậu nành.
"Ai nha, ở quê mỗi buổi sáng ông đều phải uống một chén cháo." Ông nội Lâm nói, "Cháo rau xanh thịt nạc, dùng lửa nhỏ chậm rãi hầm cho nhừ, ăn ngon lại dưỡng dạ dày, ông thấy dạ dày con không tốt, con có thể thử xem sao."
"Vâng ạ." Ngôn Luật Kỷ đã biết, sáng ngày mai phải dậy sớm nấu cháo rau xanh thịt nạc cho ông lão.
Ăn sáng xong, Ngôn Luật Kỷ như thường lệ đưa ông nội Lâm đến bệnh viện Long Hoa, dọc đường hai người nói chuyện câu được câu không.
"Ông nội, ông hội chuẩn cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-thuoc-nho/1105835/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.