Lúc du thuyền cập bến, trợ lý Trương sớm nhận được điện thoại đang nôn nóng chờ ở cảng. Khi nhìn thấy Lâm Dược bọc tấm thảm bước xuống, hắn đón cô lo lắng hỏi, "Bác sĩ Lâm, cô không sao chứ?" 
"Tôi không sao." Lâm Dược cười cười đáp. 
"Sao cô quấn thảm kín vậy? Hôm qua mắc mưa à?" Trợ lý Trương nhớ lại đêm qua trời hình như có mưa, chẳng lẽ bác sĩ Lâm mắc mưa khi bị kẹt trên biển? 
"Tôi bị... Tôi bị cảm." Khuôn mặt Lâm Dược đỏ bừng một cách kỳ lạ. 
"Cả mặt cô đang đỏ bừng kìa, bị sốt sao? Có muốn đến bệnh viện hay không?" Trợ lý Trương lo lắng hỏi. 
"Không sao, không sao đâu, tôi có mang theo thuốc cảm, lúc về uống một ít là được." Lâm Dược vội vàng từ chối. 
"Vậy để tôi đưa cô về khách sạn nghỉ ngơi nhé." 
Trợ lý Trương đang định đưa Lâm Dược về khách sạn, Ngôn Luật Kỷ tìm chỗ đỗ cho du thuyền xong bước xuống nói với trợ lý Trương, "Trương Huy, cậu mang du thuyền còn có ca nô của bác sĩ Lâm đi trả giúp tôi." 
"A, vâng, vậy BOSS đưa bác sĩ Lâm về khách sạn nhé." Trợ lý Trương nói. 
"Ừ." Ngôn Luật Kỷ đến bên cạnh Lâm Dược, hắn nhìn cô một cái, Lâm Dược cười toe toét, hai người đi song song cùng nhau quay về khách sạn. 
Đêm qua hẳn là mưa to lắm, xem xem quần áo của BOSS nhăn nhúm thành cái dạng gì kìa, mang theo suy nghĩ này, Trương Huy xoay người đi tìm ông chủ cho thuê thuyền làm thủ tục trả thuyền mà họ thuê. 
- ------- 
Ngôn Luật Kỷ mở 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-thuoc-nho/1105816/chuong-33.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.