Tối hôm đó, mặc dù tất cả đã đi ngủ để chuẩn bị cho chuyến bay sáng mai nhưng hắn vẫn cố gắng thức để đợi cô. Hắn muốn giải thích, hắn không muốn cô giận hắn. Nhưng có lẽ ông trời phụ người có công, tối hôm đó nick cô chỉ là một màu xám.
-Cả đêm qua mày không ngủ à?
Thằng mập nhìn bộ dạng thẫn thờ, hai mắt thâm quầng cứ liên tục nhìn chằm chằm vào màn hình điện thoại của hắn thốt lên.
-Tao quen rồi.
Hắn lừ đừ trả lời. Đúng là cái nghề này thức khuya hay hầu như thức nguyên đêm không ngủ là rất bình thường. Nhưng đằng này hắn thức cả đêm chỉ để trông mong điện thoại, lại không ăn uống gì, tất nhiên không thể tránh khỏi tình trạng mệt mỏi kia.
-Mày đã ăn gì chưa đấy?
Đại ca vỗ vào đầu hắn một cái để cho hắn tỉnh.
-Không, em không đói.
Hắn lắc đầu nói.
-Không đói? Tối qua tới giờ mày đã ăn gì à? Thằng mập, đưa cho nó mấy cái bánh mì của mày đi.
Ở với nhau đủ lâu nên bọn hắn hiểu rõ tính của nhau quá mà, thằng này mỗi lần có chuyện gì là đều như vậy cả.
-Đây là của em để giành lên máy bay ăn mà.
Thằng mập sống chết ôm lấy mấy cái bánh mì trong người, nhưng trước sức uy hiếp của đại ca thì cũng đành phải đưa ra, giờ đây nó chỉ cầu cho hắn không động đến hoặc ít nhất chừa lại cho nó một ít cũng được.
-Cầm lấy mà ăn cho đỡ đói, lên máy bay ngủ một chút cũng được.
Đại ca cầm bánh mì đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/goi-ten-em/78823/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.